La Nguyên Hậu là thần y giang hồ, y thuật cao siêu, kết giao bằng hữu không ít, Hà Tranh cân nhắc trong lòng, nếu có thể thỉnh hắn trợ giúp mình ra khỏi cung, dựa theo tính cách của La Nguyên Hậu trong nguyên tác, hẳn là sẽ không cự tuyệt lời thỉnh cầu của cậu.
Loại ý tưởng này một khi đã nảy mầm sẽ ngày càng sinh sôi, nhưng vì tránh tị hiềm, Hà Tranh không thể trực tiếp đi Thái Y Viện, cậu ăn uống xong liền đi ra khỏi phòng nhìn trái nhìn phải, thấy có tiểu thái giám gần đó liền cất tiếng hỏi:"Văn Uyên Các đi lối nào?"
Văn Uyên Các là tàng thư trong cung, La Nguyên Hậu nghe theo tướng quốc tiến cử vào cung, kỳ thật là vì ở Văn Uyên Các coa một ít y thư đã tuyệt tích trong giang hồ. Hà Tranh nhớ rõ, trong nguyên tác miêu tả La Nguyên Hậu sẽ thường xuyên đứng ở bên cạnh cửa sổ Văn Uyên Các nhìn lén Hà Tranh, bởi vì sau này nguyên chủ ở tại tẩm cung Phi Trạch điện, mỗi lần Phương Thiên Chước trở về đều phải đi qua Văn Uyên Các.
Tiểu thái giám cũng rất lanh lợi, vừa thấy cậu đi ra từ tẩm cung của hoàng đế, lại thấy cậu dung nhan tuyệt sắc, liền biết thân biết phận cậu bất phàm, nói:"Chỉ đông chỉ tây chỉ sợ cũng không rõ ràng, công tử có cần hay không để nô tài dẫn đường?"
Người cổ nhân thật là nhiệt tình, Hà Tranh cảm thán trong lòng:"Đa tạ."
"Nô tài không dám, công tử đừng làm nô gia sợ." Tiểu thái giám bước nhanh chân về phía trước, đầu rũ cong eo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-ga-cho-bao-quan/242968/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.