“Nghe nói hai trăm năm trước, khi lần đầu tiên Vô Vọng Hải mở ra, nhân tài trong bí cảnh phát hiện căn bản không ra được, nhưng người bên ngoài lại có thể nhân cơ hội này đi vào. Đó là nhóm người đầu tiên tiến vào Vô Vọng Hải. Vốn dĩ muốn giải quyết vấn đề phong ấn của Vô Vọng Hải, nhưng sau 30 ngày, tất cả những người này đều bị bí cảnh đuổi ra ngoài.”
“Bọn họ bèn đưa tin tức Nhân tộc cùng Yêu tộc đang chiến đấu trong Vô Vọng Hải ra ngoài.”
“Từ đó về sau lại qua thêm một trăm năm, các tu sĩ lấy lý do giúp chống lại Yêu tộc để bước vào cảnh giới này tu luyện.”
“Thì ra là thế.”
“Quan tâm nhiều như vậy để làm gì, tóm lại có giết thêm một yêu tu chúng ta cũng chẳng thiệt thòi, vả lại ngươi không cảm thấy hôm nay hấp thu mấy viên yêu đan, linh lực đã tăng lên nhiều rồi sao?”
Thật vậy, mọi người đều có suy nghĩ này khi bước chân vào Vô Vọng Hải.
Trong sách, ba người Tạ Thiên Hành, Sở Tư Niên và Ngọc Sanh Hàn ở Vô Vọng Hải nhất chiến thành danh.
Ba người bọn họ đều chọn thành trì của Nhân tộc để chiến đấu với yêu tu, huyết chiến thủ thành cho đến ngày cuối cùng, cũng nảy sinh tình bằng hữu sâu sắc với tất cả những người có mặt tại đó.
Đoàn người của bọn họ lần này cùng hai nhóm người đi vào Vô Vọng Hải lần trước không giống nhau.
Lần này, sau khi tròn ba mươi ngày, lúc bọn họ chuẩn bị ra ngoài thì Ngũ Đại Yêu Vương bỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nhan-chi-anh-huong-toc-do-rut-kiem-cua-ta/4089939/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.