Minh Hà mơ mơ màng màng tỉnh dậy, cô thấy mình đang nằm sõng soài trên một chiếc du thuyền lênh đênh giữa biển khơi.
Bốn bề là mặt nước như được đổ thêm mực, một vài chiếc du thuyền khác cũng ở vị trí rất xa, các toà nhà chọc trời của thành phố Dubai giờ đây chỉ còn là những thanh que nho nhỏ.
Minh Hà nhìn xuống cơ thể, dễ dàng cảm nhận được cô chưa bị làm hại đến.
Trước mặt cô một khoảng, ở đầu mũi du thuyền, là cảnh tượng hai người đàn ông đang hì hục trên thân thể một người phụ nữ trẻ tuổi. Bên cạnh còn có thiết bị phát livestream lên một nền tảng mạng xã hội đen tối mà chỉ có giới tài phiệt mới có thể truy cập vào được. Đương nhiên cái giá để xem được những thước phim trực tiếp này là một con số lớn. Nhưng có lẽ cũng không là gì với những gã giàu có và bệnh hoạn.
Những điệu cười biến thái của hai tên đàn ông vọng lên cả một vùng, Minh Hà như người bị chết não lâm sàng, xanh mặt tái mày không suy nghĩ được cái gì ngoài lạnh ngắt sống lưng.
Cô gái kia đau đớn thoát ra những tiếng rên rỉ, nghe không giống như đang tận hưởng một chút nào.
Minh Hà cố lấy lại sức lực hơn, cô có thể nhìn rõ hai thằng đàn ông tà dâm kia. Một tên đô con người ngoại quốc, kẻ còn lại là một lão già trung niên người Việt. Lão ta không ai khác chính là Trần Đại Lợi.
Minh Hà cảm thấy dây thần kinh của cô đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nham-tay-yeu-dung-nguoi/2920972/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.