🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

10



Tôi hồn bay phách lạc, từ thủ đô về thành phố S, rồi lại từ thành phố S quay lại thủ đô.



Cảnh Phàm vui vẻ đến đón tôi, rồi anh lên kế hoạch cho kỳ nghỉ đông của chúng tôi, những dự định sẽ cùng nhau làm gì.



Anh nói: “Không thì năm nay em về gặp bố mẹ anh nhé, không phải em bảo muốn giới thiệu anh với anh trai em à?”



Gặp bố mẹ à?



Tôi đã gặp họ rồi.



Móng tay cắm chặt vào lòng bàn tay.



Cả người tôi tê dại, lời nói lên đến đầu môi chỉ còn ba chữ: “Chia tay đi.”



Cảnh Phàm sửng sốt, anh còn không kịp phản ứng: “Em đùa cái gì vậy?”



“Em muốn ở lại thủ đô.”



“Anh cũng biết mà, em thích viết tiểu thuyết từ bé, giấc mơ lớn nhất của em là tác phẩm của mình có thể xuất hiện ở trên màn ảnh rộng.”



“Em sẽ không về thành phố S, cũng không muốn chỉ có thể viết tiểu thuyết, chúng ta chia tay đi.”



Cảnh Phàm gấp đến đỏ mắt: “Kiều Nhuế, anh không tin. Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”







“Không có chuyện gì cả.”



Tôi nói dối anh: “Thật ra em không về nhà, em đã đến Hoành Điếm. Em nhận ra em và anh không có tiếng nói chúng, có quá nhiều người có cùng tiếng nói chung với em, cảm giác ở cùng họ không hề giống khi ở cùng anh.”



“Em phát hiện ra đó mới là cảm giác mà em muốn……”



Cảnh Phàm nghe không lọt tai, anh ngắt lời tôi, anh bắt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nay-co-tuyet/3327168/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Năm Nay Có Tuyết
Chương 7
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.