Edit | Beta: Manh & MDL
Món cháo rất ngon miệng.
Nhạc Dư ấm dạ thỏa mãn híp mắt: “Ngon thật đấy.”
Hoắc Tuân lơ đãng liếc cô, khẽ gật đầu tỏ vẻ tán thành, trong lòng lại nghĩ đến vẻ mặt hưởng thụ mới vừa rồi của cô. Cô còn chưa tẩy trang, lúc này lớp trang điểm đã phai bớt, thoạt nhìn có vẻ tự nhiên hơn so với lúc đứng sau sân khấu. Thật xinh đẹp ——
Anh không phủ nhận suy nghĩ của bản thân, Nhạc Dư quả thực có một gương mặt xinh xắn, kiêu sa, hoàn toàn phù hợp với gu thẩm mỹ của anh. Ít nhất, cho dù cô đứng dẫn chương trình ở một vị trí không mấy bắt mắt, anh vẫn vô thức nhìn về phía cô.
Anh nghĩ, đó có lẽ là tôn trọng cái đẹp.
Hai người ngồi đối diện nhau, không nói không rằng, ăn được hơn một nửa bát cháo, Nhạc Dư cảm thấy bụng hơi căng, thấy Hoắc Tuân còn đang ăn, cô ngại giục, chỉ có thể chờ.
“Cô no rồi à?” Hoắc Tuân vẫn luôn chú ý đến Nhạc Dư, cô ngừng thì anh đương nhiên sẽ không tiếp tục.
Nhạc Dư gật đầu, “Vâng.”
“Nếu tôi nhớ không nhầm thì giờ giới nghiêm ở trường là mười một giờ đúng không?”
“Đúng vậy.” Nhạc Dư nhìn đồng hồ: “Còn một tiếng nữa.”
“Vẫn còn sớm, cô phải đi à?”
Nhạc Dư cười xấu hổ, thầm nghĩ, cô nói đến giờ giấc chính là để nhắc nhở anh cần phải đi, sao lại thành “vẫn còn sớm”?
“Không được, ngày mai… ngày mai tôi còn có tiết, không thể về quá muộn.”
Hoắc Tuân nhìn cô đầy sâu xa: “Không cần phải căng thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nam-ngua-ngay/1516890/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.