Edit | Beta: Manh
Nhạc Dư vừa tắm rửa, thế nên miệng Hoắc Tuân ngập mùi dâu khi hôn cô. Anh mút đóa mai trên đồi, phân tâm hỏi: “Em đổi sữa tắm hả?”
“Trước…” Cô mẫn cảm khép chân lại, một tay ôm đầu anh, tay kia mơn trớn sống lưng, “trước anh chả bảo anh thích vị ngọt còn gì.”
Từ xưa đến nay Nhạc Dư chỉ dùng sữa tắm mùi bạc hà, vì thế cô bèn mua vài loại mới, mang chai sữa tắm mùi dâu ngọt ngào nhất đến cảng biển.
“Thích anh đến thế cơ à?” Nụ hôn ướt át của Hoắc Tuân dần nhích cao, hạ xuống xương quai xanh, xuống cổ, xuống cằm cô,. Vật nam tính ngẩng cao đầu thuận thế đè lên tiểu huyệt, dễ dàng len vào cửa mình, mật dịch dinh dính trào ra, thấm ướt đồi cỏ.
Nhạc Dư hé đôi mắt khép hờ, nhìn lên trần nhà, một chân vòng qua eo Hoắc Tuân, không trả lời thẳng mà nói: “Yêu em đi.”
Hai mắt Hoắc Tuân sáng quắc, cong môi nâng hông cô lên, thung lũng mềm mại xinh đẹp giữa hai chân lộ ra, anh ấn lên âm đế, bất chợt vọt vào, khiến cô trào nước mắt.
“A!”
Nhạc Dư bật dậy, đôi gò bồng đào đầy đặn lắc lư, trên bầu vú phải còn in một hàng dấu răng ngay ngắn, hai viên ô mai sưng như hạt đậu đỏ, quả là cảnh đẹp ý vui.
Hoắc Tuân lau nước mắt cho cô, “Mới thế mà đã sướng phát khóc rồi à?”
Nhạc Dư yêu cái cảm giác vật nam tính lấp đầy nhục huyệt, mạnh mẽ ra vào, tựa như một cây gậy dài tới tận chân trời, xuyên qua tầng mây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-nam-ngua-ngay/1516858/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.