Sáng Mồng Một, cả nhà Hạo Thiên cùng tập trung ở phòng khách lớn. Hai đứa trẻ con mặc quần áo mới, gương mặt rạng ngời. Lần lượt từ Hạo Thiên đến Lâm Hân rồi Hiểu Dung đều mời trà cha mẹ và nhận lì xì. Khải Lạc và Khải Hoa háo hức khoanh tay chúc Tết ông bà, ba mẹ, cô Út. Được nhận những bao lì xì đỏ thắm thì trẻ con nào cũng thích. Sau đó là bánh kẹo, có món chocolate mà Khải Hoa thích nữa. Vị chocolate cũng khác hẳn khi ở nhà, không quá ngọt nhưng lại thấm vào tận đầu lưỡi, ăn một miếng, hai miếng mà vẫn còn thòm thèm. Thấy Khải Hoa thích ăn, Hiểu Dung cứ bốc hết viên này đến viên khác đút cho cháu khiến Lâm Hân phải kêu lên:
- Em đừng cho cháu ăn nhiều kẹo quá. Sún hết răng rồi bây giờ.
- Ăn nhiều nhiều hơn mọi ngày một chút thôi chị hai. Không sao đâu.
Hiểu Dung thương cô cháu gái này nhất. Mới sáng sớm cô đã thức dậy chải đầu, buộc tóc cho cô công chúa nhỏ, dự định dẫn hai đứa đi xem phim đầu năm mới. Nhưng ông bà Kỷ cứ dính lấy hai cháu nên dự định không thể thực hành được. Ông Kỷ còn lên tiếng:
- Đi chơi với ông nội nhé? Ông nội đưa hai đứa tới thăm mấy người bạn.
- Không được- Bà Kỷ cắt lời- Tôi đã nói hôm nay đưa cháu nội đến thăm mấy người bạn rồi.
- Mấy bà bạn của bà thế nào rồi cũng mở sòng mạt chược. Tụi nhỏ sao mà theo được chứ?
- Sao lại không? Chứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-lay-tay-em/3168756/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.