Lục Tiềm quay đầu nhìn về phía đại ca, kinh ngạc nói: 
"Sao ca ở đây?" 
"Mới vừa rồi thiếu chút nữa bị ngươi húc bay đi." 
Lục Cẩm An mỉm cười. 
"Ai húc? Ai dám húc ca?" 
Lục dấm chua vừa ăn cướp vừa la làng, gầm gừ dữ dằn nhìn chung quanh. 
Lục Cẩm An không dễ bị lừa, cánh tay cứng ngắc vẫy gọi thất đệ lại đây nhận lấy cái chết. 
Lục Tiềm nhất thời chột dạ quay đầu lại nhìn thư đồng nhà mình. 
Tiết Dao im lặng gật gật đầu, ý bảo hắn đi tiếp nhận trừng phạt của đại ca. 
Tại sao có thể húc bay đại ca chứ? 
Lu dấm chua quá lớn, nên khi bị chen mất chỗ ngồi, đã vô pháp vô thiên! 
Ngay cả thư đồng cũng không thể bao che khuyết điểm. 
Lục Tiềm mất mát cúi đầu đứng lên, từng bước từng bước di chuyển đến trước mặt đại ca. Hắn ngẩng đầu học khẩu khí đại ca trước đây nói lời khuyên can. 
"Thất đệ còn nhỏ." 
Lục Cẩm An giơ tay liền bắt đầu giáo dục thất đệ: 
"Ở đây nhiều ghế như vậy! Nhiều chỗ ngồi như vậy! Ngươi không ngồi! Muốn ghế của đại ca! Tranh giành chỗ ngồi đúng hay sai?" 
Lục Tiềm tỏ vẻ khó có thể tin ôm đầu nhìn đại ca, hoảng loạn khuyên can. 
"Lão Thất sắp khóc nha!" 
Lục Cẩm An mím môi hít một hơi, tiếp tục hung ác dạy dỗ. 
"Đã lớn rồi! Còn như thế! Tranh giành thức ăn!" 
"Ai nha! Thật là!" 
Tiết Dao không thể nhịn được nữa đi lên ngắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-hau-phao-hoi-cua-bao-quan/3630534/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.