Cố Thanh Viễn khoát tay: 
"Không cần thay Cố mỗ cầu xin. Đời này nhanh chóng kết thúc đối với Cố mỗ mà nói không chừng là một loại giải thoát." 
Lục Tiêu căn bản không để ý đến lời hắn nói, tiến lên đối diện thất đệ nghiêm nghị nói: 
"Muốn trách thì trách ca nhất thời lỗ mãng. Thất đệ, ngươi tạm tha cho hắn lần này, về sau cho người quản thúc hắn thật tốt." 
Lục Tiềm nhìn lục ca, rồi quay đầu nhìn về phía đại sư huynh, nghiêm túc nói: 
"Nếu ca đã thay ngươi cầu xin... " 
Cố Thanh Viễn giả vờ kinh ngạc gật đầu, chuẩn bị đón nhận đặc xá xóa tội chết. 
"Vậy thì lăng trì xử tử đi." 
Lục Tiềm vẻ mặt cười xấu xa. 
Cố Thanh Viễn: 
"Phục..." 
"Thất đệ!" 
Lục Tiêu trừng mắt. 
Cố Thanh Viễn ngẩng đầu, nín cười rồi trừng tiểu sư đệ. 
Lục Tiềm chỉ chỗ ngực áo bị lục ca làm nhăn nhúm cho đại sư huynh xem, cười nói: 
"Ca làm hỏng áo Gia." 
Lục Tiêu lúc này mới ý thức được hai tên khốn nạn này đang trêu chọc mình. Hắn lập tức hất tay áo tức giận quay người bỏ đi. 
"Giận rồi sao? Hả? Hả?" 
Cố Thanh Viễn đuổi theo mấy bước muốn nói xin lỗi, lại bị Lục Tiêu bỏ qua. Hắn không thể làm gì khác hơn là quay người bước chậm đi về phía tiểu sư đệ. 
"Lục ca của ngươi tức giận bỏ chạy rồi. Lần này là ta quá đáng, lần tới mời các ngươi uống rượu bồi tội." 
"Ngươi chọc giận lục ca Gia, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-hau-phao-hoi-cua-bao-quan/3617979/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.