Ngày mười sáu tháng tư, trời trong nắng ấm, thời tiết rất đẹp.
Lâm Cẩm Văn đứng kế bên Chu Thụy, tính cả văn võ bá quan ở sau lưng cùng nhau đứng ở đình Bái Biệt ngoại ô kinh thành chờ Liễu lão tướng quân hồi kinh. Chu Thụy vì tỏ lòng kính trọng với Liễu lão tướng quân đã dẫn đầu văn võ bá quan đến đình Bái Biệt từ rất sớm. Đương nhiên, tới sớm là bởi vì Khâm Thiên Giám đã tính canh giờ này là thích hợp nhất để đón người.
Nếu bên cạnh gã không đứng một người khiến người khác bối rối như Lâm Cẩm Văn, tâm trạng Chu Thụy sẽ tốt hơn. Lâm Cẩm Văn đứng bên cạnh gã là quyết định cuối cùng do gã và Ôn lão thái gia thương nghị, Ôn lão thái gia đi theo bên cạnh Hoàng đế đã nhiều năm, là người tương đối hiểu suy nghĩ của Hoàng đế.
Lúc ấy Ôn lão thái gia đã nói thế này với Chu Thụy: “Tính tình Hoàng thượng thế nào Đại hoàng tử trong lòng cũng rõ ràng. Sự kiện lần này tuy ông không trách cứ Đại hoàng tử, nhưng trong lòng vẫn sẽ khó chịu, Hoàng thượng cố ý cho Lâm Cẩm Văn đi theo bên cạnh Đại hoàng tử, ngươi không cần để trong lòng.”
Chu Thụy nói: “Mặc dù là cố ý, nhưng cứ như vậy thì chẳng phải suy đoán của người trên triều đình về thân phận của Lâm Cẩm Văn càng thêm rầm rộ hay sao?”
Ôn lão thái gia nở nụ cười, tinh thần vô cùng phấn chấn, lão thản nhiên nói: “Cho dù không có việc này thì chẳng lẽ suy đoán của mọi người đối với thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-doc-gia-xuyen-nham-sinh-tu-van-ton-thuong-khong-dut/1204130/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.