Sau khi Lâm Cẩm Văn nghe xong thì cười lạnh hai tiếng nói: “Đúng là nực cười.” Mấy người Lâm gia này đầu bị lừa đá rồi à, có phải cảm thấy tính tình hắn gần đây quá tốt hay không, không tìm bọn họ gây chuyện cho nên nghĩ rằng ai cũng có thể đạp trên đầu hắn một cước vậy sao?
Cố Khinh Lâm nhìn vẻ mặt lạnh lẽo đó thì lên tiếng: “Ngươi cũng không cần vì chuyện nhỏ này mà tức giận, miệng đời ấy mà muốn nói cái gì người khác muốn ngăn cũng không được, nhưng lời này chỉ thích hợp áp dụng trên người chủ tử trên mà thôi. Nếu như người hầu trong phủ ăn nói bậy bạ, vậy có thể giết một người răn trăm người là được, đủ để giết chết trận tà phong này. Dù sao chuyện này có liên quan đến hoàng gia, nào có chỗ cho người khác lắm lời.”
Lâm Cẩm Văn không nghĩ tới Cố Khinh Lâm sẽ nói như vậy, hắn giương mắt nhìn về phía người bên cạnh. Người này vẻ mặt hờ hững, giống như chỉ đang nói chuyện hàng ngày mà thôi. Tâm trạng Lâm Cẩm Văn bỗng nhiên tốt lên rất nhiều, tâm tình vui sướng đó từ đáy lòng lan đến đôi mắt rồi biểu hiện lên mặt.
Lâm Cẩm Văn mặt mày cong cong, hắn nói: “Phu… Phu lang lời này nói có lý, là ta nông cạn, có những việc nên dùng vũ lực giải quyết thì phải dùng nắm đấm, nhưng nên dùng quy củ thì vẫn phải dùng quy củ, chúng ta cũng cần lấy lý phục người.” Hắn vốn muốn thuận miệng trêu chọc một câu lời này của phu nhân hữu lễ, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-doc-gia-xuyen-nham-sinh-tu-van-ton-thuong-khong-dut/1204119/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.