Editor: Vọng Nguyệt
Lâm Cẩm Văn nhún vai, vẻ mặt hậm hực nói: “Tuy lời ta nói không dễ nghe, nhưng cũng đúng mà. Ngươi xem lúc ấy Hoàng thượng vừa hiểu rõ chân tướng việc này, nhưng bởi vì Lưu Dũng dám giết người diệt khẩu nên tức giận, cha gã ta lập tức nhận tội, dứt khoát vứt bỏ con tốt thí Lưu Dũng để bảo toàn bản thân, còn nói mình vô tội vì không biết rõ tình hình. Hoàng thượng tất nhiên muốn điều tra Lưu Dũng rồi. Còn nữa nha, Lưu Dũng chính gã ta cũng không kinh hãi, Hoàng thượng còn chưa bắt đầu tra xét, chỉ mới trừng mắt, gã ta đã chột dạ mềm nhũn, nói rõ ràng chuyện con gái người ta ham mê hư vinh tham luyến tiền tài của gã ta, trên thực tế là gã ta sai người cướp vào phủ, khai báo rõ ràng rành mạch. Các người nếu cảm thấy gã ta là người vô tội, có thể đi hỏi Hoàng thượng.”
Lâm Cẩm Văn rất muốn dùng một câu nói ở hiện đại để tóm tắt những điều hắn nói, Lưu Khuê này sợ hãi lại không ép người được, sau khi sự việc xảy ra còn không biết xấu hổ để vợ lão ta đến đây khóc lóc kể lể?
Lưu Khuê mới vừa nghe chuyện Lưu Dũng muốn giết người đã lập tức từ bỏ Lưu Dũng, lúc ấy Đường Kim còn chưa đổi khẩu cung, Lưu Dũng còn chưa thừa nhận hành vi phạm tội của mình. Chưa nói đến việc Lưu Dũng có tội hay không, Lưu Khuê ngay cả dũng khí vì con trai thỉnh cầu Hoàng đế điều tra tường tận cũng không có, chỉ lo bảo toàn bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-doc-gia-xuyen-nham-sinh-tu-van-ton-thuong-khong-dut/1204110/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.