Editor: Miri
"Ngươi trung thành như thế, chủ nhân Chung Uyển của ngươi có biết không?"
--------------------------------
Sau khi Chung Uyển hạ quyết tâm liền ngồi cùng với bọn người Tuyên Thụy, hít một hơi thật sâu.
Chung Uyển không muốn làm cho bọn họ tự dưng lo lắng nên cũng không coi chuyện này là chính sự, chỉ ở trên bàn cơm nhẹ nhàng nói: "Sau lễ vạn thọ, ta muốn lưu lại kinh thành một thời gian."
Chung Uyển nói nhẹ nhàng nhưng mấy hài tử vẫn giật mình một cái.
Chung Uyển thần sắc tự nhiên: "Ta còn một vài bạn cũ ở kinh thành, hiện tại gặp không tiện nên chờ các ngươi đi rồi, ta muốn tránh mặt người khác mà chăm sóc cho họ một chút."
Bọn họ hai mặt nhìn nhau, Chung Uyển còn có cái gì "bạn cũ" cơ?
Tuyên Từ Tâm phản ứng sớm nhất, nàng dùng khăn tay lau lau khóe miệng, chậm rãi nói, "Sau lần gặp này......Hoàng Thượng ước chừng cũng sẽ không nhớ đến chúng ta nữa, Kiềm An bên kia cũng không có đại sự gì, nếu ngươi còn việc chưa xong ở kinh thành thì cứ lưu lại đi."
Tuyên Du nhìn Tuyên Từ Tâm, rồi lại nhìn Chung Uyển, hốc mắt lập tức đỏ, vội la lên: "Tại sao muốn ở lại?! Ta không muốn xa ngươi! Lạnh như thế này, ngươi chịu được sao? Chúng ta cùng nhau trở về đi, ngươi rốt cuộc là có chuyện gì? Bằng không...... cứ để ca ca và tỷ tỷ về trước, ta ở lại với ngươi, chờ chuyện của ngươi xong rồi, chúng ta lại cùng nhau trở về!"
"Chung Uyển tất nhiên còn có chuyện của y." Tuyên Từ Tâm thập phần chướng mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-van-dam-tim-duong-phong-hau/182854/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.