Editor: Miri
----------------------------------
Từ hôm đó, Úc Xá không đi qua phủ Tam hoàng tử nữa, cũng không ra khỏi cửa biệt viện Úc Vương phủ.
Không biết có phải là do Chung Uyển đa tâm hay không, trong khoảng thời gian ngắn, hình như trong Kiềm An Vương phủ cũng bớt đi vài ánh mắt theo dõi.
Chung Uyển cảm giác cứ như có vài thứ vô hình bất chợt biến mất.
Bớt đi phiền toái, nhưng cũng lại vắng vẻ.
Úc tiểu Vương gia cứ như đột nhiên thay đổi tính tình, nhiều ngày liên tục không ra phủ, không gây chuyện, yên ổn mà sống như trước kia.
Vì vậy mà Chung Uyển lại càng cảm thấy bất an.
Chung Uyển sai người đi truyền tin cho Lâm Tư, nhưng lại tựa trâu đất xuống biển. Chung Uyển sốt ruột, lại trực tiếp sai người nói với Lâm Tư là y sẽ không bảo hắn hồi Kiềm An nữa. Ngày hôm sau, Lâm Tư mới xấu hổ tới.
"Ngươi không muốn trở về thì thôi." Chung Uyển nhìn bộ dáng lo sợ bất an của Lâm Tư, dở khóc dở cười, "Ta còn có thể bức ngươi sao?"
Lâm Tư nhìn Chung Uyển, nghiêm túc khoa tay múa chân: Nếu ngươi bức ta thật thì ta sẽ trở về.
"Ta không rảnh rỗi như vậy." Chung Uyển kêu Lâm Tư ngồi xuống, đột nhiên nói, "Ngươi không muốn đi Kiềm An là bởi vì Tuyên Cảnh sao?"
Lâm Tư suýt nữa đứng lên bỏ chạy.
Chung Uyển thầm nghĩ, quả nhiên.
Năm ấy, Chung Uyển cùng Lâm Tư chạy ra khỏi biệt viện Úc Vương phủ, vừa ra phủ thì lập tức tách ra.
Tiểu Chung Uyển không dám chắc Úc Xá sẽ không tới bắt mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-van-dam-tim-duong-phong-hau/1516528/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.