Hắn đã nhớ ra mình là ai.
Hắn không họ Ly.
Hai trăm năm trước, hắn họ Mục, tên Nam Nhạn, sinh ra ở thành Thủ Thiên.
Khi hắn vừa ra đời, chẳng có điềm lành, không có dị tượng nào trên trời cả. Tu sĩ đến đây cứ đến, người bày hàng cứ bày nhưng phu phụ Mục gia lại rất vui mừng khi sinh được mụn con trai. Đến Mục lão phu nhân cũng vui mừng vừa ý với đứa cháu đích tôn này. Tiệc thôi nôi cũng thật rình rang, bày bao nhiêu món la liệt trên bàn, sau cùng bé con chọn một thanh kiếm gỗ.
Thật ra trẻ con chọn gì mọi người cũng nói được lời hoa mỹ cả, phút chốc tương lai Mục tiểu công tử không phải công hầu khanh tướng thì cũng là hiệp sĩ giang hồ.
Nhưng chỉ có Mục phu nhân đứng trong góc âm thầm lo nghĩ.
Nhiều lần, bà lén mời thầy lang đến xem, thầy lang cam đoan tiểu công tử khỏe mạnh như người bình thường, chỉ là không hiểu sao lại hay giật mình như người có tật tim. Mục phu nhân cầu xin thầy lang giữ kín cho, còn đưa ông ta thật nhiều tiền.
Mục Nam Nhạn thông minh, biết đi biết nói từ sớm nên được yêu chiều rất nhiều, chỉ là chứng giật mình ấy sau cùng cũng không thể giấu.
Họ Mục rơm rớm nước mắt lại chẳng dám lớn tiếng, sợ dọa đến trái tim Mục tiểu thiếu gia, bọn họ cũng giấu kín chuyện này, sợ người trong thành đồn thổi gia đình tạo nghiệt gì trẻ con mới phải gánh tai ương này.
Mục phu nhân thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912469/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.