Ly Tương cười xong thì mếu.
Hắn cũng không biết bây giờ mình nên làm gì mới đúng, phải làm sao mới gắn kết thần thức và thân thể này lại với nhau được. Phải tiếp tục sống sót ở nơi này bằng cách nào.
Sau khi thần thức có được chỗ ở tạm bợ trong chính "căn nhà" của mình, Ly Tương bất chợt cảm thấy mình có nhiều điều phải suy nghĩ hơn.
Hắn giũ thú Tâm Tương ra thật nhẹ, sợ nó cào thêm một vết nữa thì quần áo hắn hỏng cả.
Nghĩ tới đây, Ly Tương không khỏi khen thầm mình thông minh.
Hắn đưa tay xuống thắt lưng, mò mẫm túi trữ hắn vẫn luôn mang theo bên mình.
"Kết giới của mình đâu? Sao chỉ còn của Thập Nhất?" Ly Tương đăm chiêu nhìn cái túi trữ.
Nếu kết giới của hắn biến mất, như vậy chín phần những kết giới dựng bằng linh khí của hắn cũng không còn. Đối với người ngoài mà nói, điều đó đồng nghĩa với việc Ly Tương đã chết.
Ly Tương hơi rùng mình, bỗng dưng hắn nhớ đến "Ly Tương" mà Tiết Tử Dung gọi. Hắn bắt đầu không dám chắc thần thức mình đã đến đỉnh Túc Phong hay đấy chỉ là giấc mơ hoang đường.
Đồ vật trong túi trữ vẫn còn nguyên, cả mớ đan dược của Tô Mộc cũng không suy chuyển. Ly Tương lục lọi một hồi thì lấy ra bộ y phục có hoa văn sóng biển năm đó phái Thương Uyên lấy làm quà gặp mặt trong đại hội Thúy Vi. Hắn không do dự mặc vào người sau đó thảy thú Tâm Tương mới phong xuống trước rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912465/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.