Bị Giang Tĩnh Duyệt nói ra cả tên lẫn họ thật sự, Ương Túc Y cũng không tỏ vẻ bối rối, hắn chỉ hỏi: "Tiền bối có thể nhìn ra à?" 
Giang Tĩnh Duyệt đưa tay khó nhọc cầm tách trà. Người Phù Quang quen với hình dạng này, làm gì cũng thuận lợi còn y dù đã ở trong hình dạng này lâu rồi nhưng vẫn không cách nào quen được mà Ương Túc Y cũng không có ý định giúp. 
Con thú Tâm Tương nhảy lên bàn, nó nghiêng đầu nhìn khuôn mặt quái dị ấy, đến khi nhận ra khí tức quen thuộc mới chịu nhào vào lòng y. 
Giang Y Tĩnh Duyệt nói: "Quá rõ ràng, nên ta mới tò mò làm sao ngươi không giống họ." 
"Họ" chính là những người tộc Nhất Tâm đã sống ở đây từ xưa, thân hình dị dạng, đầu óc ngu muội. 
"Vãn bối lớn lên ở bên ngoài." Ương Túc Y bình tĩnh nói. 
"Ồ? Ta không nghĩ năm đó chúng ta để sót ai đó." Giang Tĩnh Duyệt thản nhiên nói. 
Quả thật, năm đó sau khi giết chết tộc trưởng tộc Nhất Tâm, Tứ Thánh lùng sục, đưa tất cả những ai mang dòng máu tộc Nhất Tâm vào Phù Quang, kể cả những người từ lâu đã không mang họ này. Họ là kết quả của cuộc hôn nhân giữa người tộc Nhất Tâm cùng người tộc khác, gần như chẳng còn chút liên quan nào đến "nhìn thấy thiên mệnh" cả. 
Nhưng bởi vì chút "gần như" đó, họ cũng không thoát khỏi số mệnh bị lưu đày. 
"Vãn bối cũng nghĩ là không. Có lẽ thủy tổ họ Ương từng có người mang dòng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912432/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.