Gần như tử lôi giáng xuống núi Thúy Vi đã khiến cho tu sĩ các nơi nhìn về đó, mà Tiết Tử Dung - Người trong cuộc lại chẳng tỏ vẻ gì. Y cứ đứng đấy chịu khảo nghiệm của đất trời. 
Có rất nhiều tu sĩ mắc kẹt ở bước Kết Đan, chẳng có tư cách được đất trời khảo nghiệm, kẻ có tư cách thì cũng không đủ năng lực vượt qua mà ngã xuống. 
Tiết Tử Dung siết chặt ngọc bài. 
Tiếng ve u u xung quanh cũng im bặt, nhường chỗ cho lôi kiếp giáng xuống từng cơn. 
Tiết Tử Dung không hề né tránh, mỗi một tia sét giáng xuống, y có thể cảm nhận rõ rệt sự thay đổi từ thần thức và cơ thể của mình. 
Nếu như lúc kết đan làm y nghĩ đến con trai tiết ra chất ngọc, mạ lớp vàng lên thần thức, linh đài thì giờ đây lại là cảm giác hóa mình thành đất trời. Mỗi một giọt linh khí sượt qua thế gian này không thuộc về y mà y chính là giọt linh khí đó. 
Mà lúc này, linh đài y cũng nhập nhẹm những hình ảnh từ lúc y còn là tiểu thiếu gia ở Phù Lê Châu cho đến hình ảnh người bà vỡ nát linh đài năm đó. Y thấy mình theo Ly Tương trên con đường đi đến Yêu Châu rồi những năm tháng rong ruổi khắp Đại Địa này. 
Lộn xộn nhưng rõ ràng. 
Và cuối con đường đó, Ly Tương bỗng vụt lên trước, chỉ để lại trong mắt y hình ảnh dây buộc tóc phất qua. 
Như cơn ác mộng bao năm. 
Khóe môi Tiết Tử Dung chầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-nho-thuong-dai-su-huynh/2912428/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.