Dưỡng phụ Cố Liệt đã nhận rõ một sự thật rằng Cố Liệt không dễ khống chế.
Lúc trước Cố Liệt đưa lão đi Thục Châu tĩnh dưỡng, lão sống sung sướng ở Thục Châu, cho nên mặc kệ người khác xúi giục lão trở lại kinh thành thế nào, lão đều toàn tâm toàn ý ở lại thành Phù Dung, bắt đầu trải qua những ngày tháng tốt đẹp núi cao hoàng đế xa.
Cố Liệt thân là đế vương, đề xướng hiếu đạo, tính cách bản thân cũng không vong ân phụ nghĩa, tất nhiên sẽ cho dưỡng phụ đủ thể diện nên có. Tết nhất lễ lạc đều không thiếu thăm hỏi ban thưởng.
Một quý nhân lớn như vậy, đương nhiên là đối tượng cho mọi người nịnh bợ.
Lão đã sáu mươi tuổi rồi, hoa giáp chi niên, nửa năm ngắn ngủi đã cưới ba phòng tiểu thiếp, làm người khác không biết nên nói gì.
Nói lý, cho dù Cố Liệt không thể trách cứ, cũng nên nhắc nhở hai câu, để lão đừng quá đáng quá, nhưng lời này Cố Liệt không có cách nào nói.
Bởi vì tất cả tiểu thiếp của lão, đều được tìm kiếm dựa trên bức hoạ vong thê, mặt mày tương tự, dáng người tương tự, bóng dáng tương tự, chỉ cần có hai ba chỗ cực kỳ giống nàng năm ấy như thế, người ta vừa tới nói, lão liền muốn cưới về.
Có một chuyện cười, nói rằng những bà mối bản địa thành Phù Dung, mỗi người cầm một bức hoạ vong thê của dưỡng phụ, bức hoạ này không phải Nguyệt Lão, mà là Thần Tài.
Năm xưa ở Vân Mộng Trạch, lúc lão cưới phòng tiểu thiếp thứ ba, Cố Liệt khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-giap-sat-dong-de-vuong/1190744/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.