Tin chiến thắng của Sở quân liên tiếp được báo về.
Địch Kỳ Dã đánh hạ ba thành Tằng Thả, Thế Sơn, Cố Giang, vây quanh thành Uy Viễn chật như nêm cối, nửa cái lông chim cũng không thể bay lọt, thành kế trọng binh vây thành.
Lục Dực đánh hạ thành Thuý Bích, hắn là một người có tâm, biết đặc sản thành Thuý Bích là mỹ ngọc, liền hiến lên một rương đồ ngọc đi cùng theo chiến báo.
Rương đồ ngọc này có giá trị liên thành, nhàn nhạt sáng lên ánh bảo vật, tất nhiên cũng không phải toàn bộ đều do thành Thuý Bích sản xuất ra, mà là Lục Dực tra soát cửa hàng của tứ đại danh phiệt, rồi cẩn thận chọn ra những sản phẩm tốt nhất.
Nhan Pháp Cổ ngồi xổm trước cái rương y như đang dạo hàng chợ, lấy phất trần chọc chọc, nhìn một cái hồ lô tử ngọc cảm thán: “Tốt, thứ tốt, thích hợp đựng thuốc viên.”
Sau đó lại chọc sang bàn tính bích ngọc, ngạc nhiên hô: “Đây chẳng phải là bảo khí để đoán mệnh sao?”
Chúng tướng bị hắn chọc cười đau bụng, Cố Liệt cong môi, cũng đi đến trước cái rương, nhìn nhìn, chỉ vào một chiếc trâm ngọc cho nữ, hỏi Nhan Pháp Cổ: “Cái này cũng có tác dụng tu đạo?”
“Cái này tuy không có công dụng để tu đạo,” Nhan Pháp Cổ căng ra một khuôn mặt nghiêm trang, giọng điệu kéo dài gợi lên sự tò mò của mọi người, rồi mới tiếp tục nói: “Nhưng ai mà chẳng có mấy việc hiếu hỉ của thân thích bằng hữu, bần đạo cũng không thể là ngoại lệ, ngày sau Chủ Công sẽ đại hôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-do-giap-sat-dong-de-vuong/1190659/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.