Tại thư phòng của trưởng môn Nhạc Khí Tông, Lưu Hoằng nhìn bức tranh treo trước mặt. Trong tranh là một bạch y nữa nhân, nàng ôm lấy cố cầm mà cười.
Nữ nhân trong tranh dung nhan động lòng người, nhìn một lần khó quên. Lưu Hoằng lấy tay sờ nhẹ lên mặt của nữ nhân trong tranh, ông lẩm bẩm gì đó, nếu nghe rõ thì đó là hai chữ " Sư muội".
Để cho người khác nghe thì thật không tránh khỏi chặc lưỡi hai tiếng, cảm thán trên đời lại có nam nhân si tình như vậy sao?.
Bên Yên Kinh lại có người tìm đến, lần này là Ngư Vương diện kiến. Tát Dật Dạ đồng ý cho người vào, thật ra hắn thừa biết Ngư Vương đến là tìm ai.
Hai người nói chuyện đôi ba câu, Tát Dật Dạ liền sai người dẫn ông đến Trung Cung.
"ông nội, bác, trưởng môn sư bá!" Lâm Ngôn Hy kinh ngạc hét lên.
Nhưng Giang Kiến Bân cùng Lưu Hoằng thật là mạo hiểm, hai người dù sao cũng là nhân loại chưa nói đến chính đạo hay không, mà đã dám vào địa phận của yêu giới.
Y vội vàng kéo họ vào trong phòng, cẩn thận đóng cửa lại, rót một ly linh trà cho mỗi người, mới hỏi thăm tình hình của họ.
Cả bốn trò chuyện với nhau một lúc lâu, đến khi sắc trời ngã màu cam thì mới chia tay nhau.Ba người Giang Kiến Bân mỗi người đi một hướng trở về.
Gần địa phận của Thử Yêu, tại một khu rừng vắng vẻ.Hai hắc y nam nhân trò chuyện với nhau, một trong hai hắc y lui ra sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-kich-ban-nay-khong-dung/3742602/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.