" Thanh Linh ơi nghĩ cách đi, mi nghĩ thử đi với các tu vi ở Kim Đan, ngươi coi chúng ta vào hang cọp rồi thì sao đánh lại đây!" Lâm Ngôn Hy vỗ vỗ vào thân cầm nói.
" sao mà ngươi hèn vậy chủ nhân?" Thanh Linh nhịn không được khinh bỉ nói.
" khúc này phải hèn á, ta mà là Phân Thần, Độ Kiếp thì đám này ta nuốt cái một chứ ở đó " Lâm Ngôn Hy tự tìm niềm vui sướng trong tình huống tiêu cực.
"..." Thanh Linh cảm thấy chủ nhân đời này của mình quả nhiên chỉ được vẻ ngoài, võ mồm không ai qua y, nhưng thực lực có hạn, hèn thì số một luôn!.
"chạy là được!" Thanh Linh ngẫm nghĩ, đánh không lại còn không cho chạy à?
Sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của bọn yêu quái, thì Lâm Ngôn Hy cùng Thanh Linh cổ cầm đã dùng tốc độ ánh sáng để chạy.
Bọn nó cùng đang nhìn xem kẻ tu tiên kia lầm bẩm gì đó một mình, chưa được bao lâu đã chạy mất dạng luôn rồi.
Đám chúng yêu quái ngẩn tò te ra luôn.
"mi làm mỹ nhân sợ rồi kìa "
" không phải cũng có phần của ngươi à?"
" là ngươi thì có"
"có mà là ngươi đó "
Tiếng đám yêu quái cãi nhau không ngừng, bọn họ cũng chỉ là chọc ghẹo một chút thôi.Cũng chẳng phải muốn ăn thịt y thật đâu.
Thật ra yêu quái bọn họ không phải ai cũng hại người đâu, chỉ là vì vốn là yêu nên dung mạo có phần quái dị, bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-kich-ban-nay-khong-dung/3651754/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.