Sáng sớm hôm sau, khi cô vừa tỉnh giấc thì phát hiện mình nằm ở một căn phòng xa lạ, không phải căn phòng tối qua. Nhớ đến những chuyện tối qua, cô không khỏi mắng hai người kia một tiếng cầm thú. Vùng eo của cô bây giờ như đứt lìa vậy. Nhưng cô nghĩ đời cô sẽ rất đẹp nếu người bước vào không phải là Âu Thiên Duệ. Cô muốn bỏ chạy, cô thề! Nhìn cái gương mặt điển trai nhưng giờ phút này tràn đầy khí lạnh kia khiến cô muốn chạy. Cô không muốn ở đây đâu
- Em tỉnh rồi sao?
Câu hỏi thật dịu dàng ôn nhu nếu như bỏ qua gương mặt tràn đầy khí lạnh kia thì rất tuyệt
- Sao... Sao tôi lại ở đây?
Cô không hỏi đây là đâu vì nhìn cái tên này ra vào rất tự nhiên nha. Cô muốn biết sao mình lại ở đây thôi
- Là anh đưa em về đây, tối qua
Ầm! Có cái gì đó vừa bùng nổ trong đầu cô. Anh ta nói gì? Đưa về từ tối qua á? Vậy... vậy là... Thôi, cô không muốn sống nữa
Nhìn gương mặt cô chuyển từ màu đỏ sang đen, lại từ đen sang đỏ là anh biết cô đang nghĩ gì rồi. Ngồi xuống cạnh cô, tay vuốt tóc cô, anh dịu dàng nói ra suy nghĩ của mình
- Em biết là anh yêu em mà đúng không? Nói anh không quan tâm chuyện trước kia của em là giả nhưng ai mà không có quá khứ. Anh chỉ muốn từ bây giờ người bên em sẽ là anh, người em yêu sẽ là anh thôi
Đang trong mớ cảm xúc hỗn độn kia, nghe được lời tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-dung-den-day/1532126/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.