Bắc Tử Mịch bất ngờ quay sang hắn " Ngươi thật sự có thể đưa ta đến đó. Tốt quá, nay đi luôn được không ?"
"Được" Hắn lạnh lùng trả lời. Bắc Tử Mịch vui sướиɠ cười tươi làm Mạc An Nguyệt cùng Lạc Khuynh Ảnh thẫn thờ. Tô Doãn Tình tức tối nhìn cô, đáng ghét từ khi nào bọn họ lại chú tâm đến Bắc Tử Mịch.
Tiết học bắt đầu, Bắc Tử Mịch lại ngáp ngắn thở dài. Ở đây chẳng khác nào đại học viện chán chết đi được, trừ môn lịch sử tất cả các môn còn lại cô đều nghe ko hiểu. Nhìn sang Tiêu Huyên Nhi đang chăm chú nghe giảng, cô gái này siêng năng chỉ có hơn chứ không có kém.
Chuông tan học cuối cùng cũng reo lên, Bắc Tử Mịch vui đến nhảy lên, dắt tay Tiêu Huyên Nhi đi xuống canteen. Không biết có phải do Mạc An Nguyệt đe doạ hay không, đám học sinh thấy cô cũng không còn trêu chọc, hơn thế lại ...né đi.
Tiêu Huyên Nhi nói nhỏ bên tai " Công chúa, đám này đã không còn làm phiền người, có phải người đã đe doạ gì bọn họ không ? Ngũ mã phanh thay ? Lăng trì ?"
" Huyên Nhi a, đây là thời nào ? Tương lai đó, thế kỷ 21 đâu phải nơi ta lộng hành được" Bắc Tử Mịch thở dài, nơi đây nàng đâu còn là công chúa quyền cao chức trọng.
Ngồi xuống bàn ăn dùng bữa, nguyên một bàn to chỉ có mỗi cô cùng Tiêu Huyên Nhi. Nàng vẫn chu đáo chăm lo từng tí cho Bắc Tử Mịch, đùa thói quen lâu năm đâu thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-bon-cung-la-cong-chua/3595759/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.