Edit: Thanh Thảo
Beta: Ngân Minn, Tinh Niệm
Tô Cổ liếc cô ta một cái,
"Chúng ta quen biết sao?"
Tần Huyên Nhu vô cùng xấu hổ.
Cô ta thoáng dùng sức, nắm chặt hộp cơm trong tay
"Tớ, tớ là bạn ngồi cùng bàn với Tiểu Yên, cũng là bạn tốt nhất của cậu ấy. Tớ tên Tần Huyên Nhu."
Giọng Tô Cổ vẫn lãnh đạm như cũ
"Hai người quan hệ tốt như vậy, còn cần tôi đưa hộ? Cậu thấy tôi rảnh rỗi lắm à?"
Nói xong, Tô Cổ đeo cặp sách đi thẳng về phía trước.
Đêm qua ôm con rắn ngốc đó từ vùng ngoại ô trở về.
Tới hừng đông mới về đến nhà.
Một lát sau đã phải đi học.
Một đêm không ngủ.
Tuy rằng, hắn đã tu hành hơn một ngàn năm, một đêm không ngủ cũng không có ảnh hưởng gì.
Nhưng nghĩ đến đêm qua tên đần kia đè cái xe xẹp lép, hắn tức muốn xì khói đầu.
Hận không thể móc não nó ra để rửa sạch.
Tâm trạng này, có thể hiểu được.
Tô Cổ tiếp tục đi về phía trước, Tần Huyên Nhu sửng sốt một chút, vội vàng đuổi theo.
Mặt cô ta đỏ bừng,
"Tô Cổ, làm ơn, mong cậu hãy giúp tớ."
Hai người cứ như vậy đi về phía trước.
Cho đến khi có một nam sinh cũng mặc đồng phục cao trung xuất hiện.
Nam sinh kia đứng phía trước Tô Cổ, chặn đường đi của cậu.
Trong giọng nói mang theo một loại tức giận
"Cô ấy đang nói chuyện với cậu, cậu không nghe được à?"
Tô Cổ đút hai tay vào túi quần.
"À, ra là cậu."
Tên Bạch Hoành Vũ này, là người có hôn ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639912/chuong-1930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.