Edit: Thanh Thảo
Beta: Ngân Minn
Trở lại phía biệt thự bên này.
Tô Yên ôm sói tuyết lớn lên lầu.
Hằng ngày đều là cô ôm nó đi rửa mặt.
Nhưng nó hiện giờ thật sự quá lớn, bồn rửa mặt cũng không đủ chỗ cho nó ngồi nữa, chỉ có thể để nó ngồi trong bồn tắm.
Chờ Tô Yên rửa mặt xong, đi ra khỏi phòng tắm.
Tất nhiên, chỗ ngủ đã chuẩn bị cho nó cũng không thể dùng được nữa.
Ừm, mà hình như nó cũng chưa từng ngủ qua.
Vẫn luôn siêng năng cần mẫn trèo lên giường Tô Yên, cứ nằm cạnh cô mà ngủ.
Mỗi buổi sáng lúc Tô Yên đi học, nó đều diễn cùng một cảnh.
Nó muốn đi theo Tô Yên, ôm Tô Yên ô ô nức nở không buông.
Tiểu Hồng đôi mắt sưng thành một cục, giống như ngủ không ngon, kéo tay Tô Cổ, loạng choạng bước đi không vững.
Trước khi đi, còn nhìn con chó vẫn bấu chặt lấy Yên Yên.
Tiểu Hồng đã hâm mộ nó thật lâu, giờ bắt đầu dào dạt đắc ý
"Ngươi là chó, không phải người, không được đi học chung với Yên Yên."
Nói xong, Tiểu Hồng thè lưỡi lêu lêu nó.
Tô Cổ giật nửa cái bánh mì trong tay Tiểu Hồng nhét vào miệng nó, chặn miệng tên đần này lại.
Chiếc áo sơ mi trắng trên người Tô Cổ có chút nhăn nhúm.
Sói tuyết nhìn chằm chằm bóng dáng Tiểu Hồng đang đi càng lúc càng xa, ghé vào trong lòng Tô Yên tiếp tục nức nở, tỏ vẻ muốn đi cùng Tô Yên.
Đương nhiên, cuối cùng nó vẫn phải ở nhà.
Ngồi lên xe, Tô Yên xuyên qua gương chiếu hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639911/chuong-1929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.