Edit: Thanh Hoa
Beta: Ngân Minn
Chó nhỏ giống như yếu hơn so với nửa giờ trước cô nhìn thấy.
Tô Yên do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn khom lưng ôm chú chó con quấn khăn quàng lên.
Cô lấy điện thoại ra, gọi một dãy số.
"Chú Trương, cháu ở cổng trường, chú đến đón cháu đi."
Cô dừng một chút, lại nói tiếp
"Chú liên hệ một vị bác sĩ thú ý giúp cháu nhé, cháu nhặt được một con chó nhỏ bị thương."
Nói xong, cô liền cúp máy rồi ôm chó con vào trong ngực.
Cún con rầm rì rên ư ử vài tiếng.
Có lẽ là cảm thấy mùi vị trên người Tô Yên dễ ngửi, cũng có lẽ là hôm nay quá lạnh, liên tiếp rúc vào trong lòng cô.
Tô Yên nhìn bốn phía xung quanh, thấy camera ở cổng trường.
Cô xoay người đi tới ngõ nhỏ bên cạnh.
Chờ khi ra khỏi ngõ nhỏ, bên người đã có thêm hai người một lớn một nhỏ.
Tiểu Hồng chạy quanh Tô Yên, thanh âm non nớt hỏi
"Yên Yên, là chó con ạ. Nó có thể nói sao?"
"Không đâu."
"Nó sẽ biến thành người sao?"
"Sẽ không"
"Yên Yên thích không?"
"Cũng tạm."
Tiểu Hồng liên tiếp hỏi ba vấn đề.
Càng hỏi càng hưng phấn
"Yên Yên, em có thể nuôi không?"
Tô Yên nghe vấn đề này, hỏi lại nó
"Em nuôi?"
Tiểu Hồng gật đầu
"Đúng! Nó khẳng định có thể rất lớn, càng ngày càng béo."
Nói xong, Tiểu Hồng nuốt nuốt nước miếng.
Ưm, thịt chó nướng?
Nó còn chưa ăn qua nha.
Nhưng mà, chắc hẳn là ăn rất ngon?
Tô Cổ duỗi tay, ấn đầu Tiểu Hồng, để nó cách con chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639901/chuong-1919.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.