Editor: Seras, Annie
Beta: Tinh Niệm
Một lúc sau, Tô Cổ vẫn phải khom lưng ôm Tiểu Hồng lên.
Tô Tiểu Hồng tìm điểm tâm trong túi mình, nó cắn một miếng lại đưa Tô Cổ cắn một miếng.
Cũng không phải nó biết quan tâm người khác. . Google ngay trang [ trùmtruyện . NET ]
Nó sợ nếu nó không cho Tô Cổ ăn, Tô Cổ sẽ ném nó xuống chân núi đó~.
Tô Cổ vừa ôm vừa nhéo nhéo cánh tay như củ sen của nó.
Mở miệng hỏi
"Có tu luyện không đấy?"
Tô Tiểu Hồng
"Đương nhiên!"
"Sắp trưởng thành rồi nhỉ?"
Tô Tiểu Hồng gật gật đầu
"Ừm!"
Sau đó, Tô Tiểu Hồng duỗi thẳng lưng nói
"Chờ ta trưởng thành, sau này ta không phải là con nít nữa."
Câu nói này tuy rằng có chút thiểu năng nhưng lại không có gì sai.
Sau đó ra vẻ đương nhiên nói
"Chờ ta trưởng thành, ngươi không thể cấm ta ăn hoa, cấm ta bắt bướm, cũng không thể cấm ta tiền tiêu."
Tô Cổ không cảm xúc liếc Tiểu Hồng một cái, hỏi
"Có phải còn phải cho ngươi 10 dặm hoa tươi?"
Tiểu Hồng vừa nghe liền gật lấy gật để
"Ừ ừ ừ!!"
"Còn phải có rất nhiều bươm bướm?"
"Đúng đúng đúng!!!"
"Lại tìm người làm kẹo hồ lô, cho ngươi ăn mỗi ngày? Cho ngươi một kho tiền, vĩnh viễn tiêu không hết?"
Tiểu Hồng ánh mắt sáng lấp lánh nhìn Tô Cổ, hưng phấn hỏi
"Thật sao?"
"Ngươi cảm thấy có khả năng không?"
Tiểu Hồng gật đầu
"Có khả năng."
"Ngươi cái gì cũng không làm, mỗi ngày ta phải nuôi tên phế vật như ngươi? Nằm mơ thì nên tỉnh dậy đi."
Tô Cổ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639885/chuong-1903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.