Edit: nad
Beta: Tinh Niệm
Tiểu Hồng bị túm ngã trái ngã phải, nó vội vàng ôm lấy Tô Cổ, thuận đường ghé vào trên người hắn cọ cọ.
Đem mảnh vụn điểm tâm còn thừa cùng nước miếng trên miệng, đều cọ vào trên tây trang trắng tinh kia.
Nó bắt đầu biện giải
"Không phải ta một mình tiêu, còn có Yên Yên."
Nói xong, nó dường như là nhớ tới cái gì
"A, Yên Yên còn ở trong xe."
Sau đó bổ sung một câu
"Nam nhân của chị ấy bị thương."
Tô Cổ đi đến trước xe, nói
"Có thể cùng em trở về sơn trại, có đại phu."
Tô Yên nhìn về phía Nguyên Tử Mật.
"Anh muốn đi không?"
Nguyên Tử Mật gục ở trên vai cô, mí mắt giật giật
"Em rất muốn đi?"
"Ừm"
Nguyên Tử Mật cong môi lên
"Được"
Hắn nói xong rồi duỗi tay ôm eo Tô Yên thật chặt.
Xe khởi động, chạy tới sơn trại cách đó không xa..
Nguyên Tử Mật cho cấp dưới theo tới đều đi về.
Chỉ có Tô Yên cùng hắn hai người đi trước.
Đi địa bàn của sơn phỉ, thuộc hạ sao có thể yên tâm?
Nếu là tên Tô Cổ này trở mặt không biết người, bắt cóc áp chế, ai có thể chống đỡ được?
Nhưng mà thiếu soái hình như lại phi thường tín nhiệm hắn.
A, không đúng, là phi thường tín nhiệm Bạch Mẫu Đơn cô nương.
Trên đường trở về, Tô Cổ lái xe, Tiểu Hồng ngồi ghế phụ.
Phía sau là Nguyên Tử Mật cùng Tô Yên.
Xuyên qua kính chiếu hậu, có thể rõ ràng nhìn thấy Nguyên Tử Mật dựa vào trên người Tô Yên, cơ hồ hơn phân nửa cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639884/chuong-1902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.