Edit: Tuệ Lâm - Ngân Minn
Beta: Ngân Minn
Tô Yên nói xong, nhấc một góc váy, chuẩn bị quay trở về phòng hóa trang.
Trình Quân Dư cười, hai tay đặt trước người
"Tiểu thư Tô Yên nếu có rảnh, ngồi xuống tâm sự vài câu được không?"
Tô Yên lắc đầu
"Không được."
Trình Quân Dư sửng sốt.
Lần đầu tiên hắn bị người khác cự tuyệt thẳng thừng như vậy.
Hắn lại nói tiếp
"Không biết Tô tiểu thư muốn đi đâu? Đã trễ thế này, chỉ sợ không có phương tiện đi về."
Tô Yên
"Có!"
Mỗi khi hắn ta nói ra một vài lời ý tứ ám chỉ, liền bị Tô Yên thẳng thừng chặt đứt.
Khuôn mặt Trình Quân Dư tràn đầy sủng nịnh, lại có chút bất đắc dĩ
"Tiểu thư Tô Yên là nghe không hiểu, hay là không muốn cho tôi cơ hội vậy?"
"Là sao?"
Trình Quân Dư lấy microphone trước mặt Tô Yên, thâm tình cất tiếng
"Tiểu thư Tô Yên, tôi ái mộ em đã lâu, không biết em có thể cho tôi cơ hội theo đuổi em được không?"
Tô Yên còn chưa kịp trả lời, đã nghe thấy một tiếng cười lười biếng, mang theo ý vị chế giễu
"Ái mộ đã lâu? Muốn theo đuổi sao?"
Giọng nói rất quen thuộc, Tô Yên cũng ngẩng đầu lên nhìn qua.
Nguyên Tử Mật mặc quân trang, từng bước đi tới phía sân khấu.
'Cạch' một tiếng.
Toàn bộ đèn trong phòng hát đều được bật lên.
Một loạt quân nhân cầm súng trường đứng ở cửa.
Giày da tiếp xúc với mặt đất vang lên tiếng 'cồm cộp'.
Nguyên Tử Mật cố nén cảm xúc muốn chạy lên sân khấu của mình.
Ánh mắt hắn vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639872/chuong-1890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.