Edit: Tuệ Lâm - Ngân Minn
Beta: Ngân Minn
Nhắc tới chuyện bị nút không gian, Tiểu Hoa lập tức liền nhỏ giọng.
Chờ những người khác đi khỏi phòng hóa trang, Thược Dược vừa vẽ lông mày, vừa chậm rái cất lời
"Mẫu Đơn, hôm nay cô lên trước đi."
Tô Yên lên tiếng
"Ừm."
Hát xong sớm, có thể rời đi sớm hơn một chút.
Nghĩ vậy, cô xoa xoa cổ tay mình.
Cảm giác đau đớn truyền đến.
Ngay lập tức, một viên ngọc màu xanh xuất hiện trong không trung, xoay tròn quanh cổ tay Tô Yên, thoắt ẩn thoắt hiện.
Tô Yên sửng sốt.
Cẩn thận nhìn.
Ngẩng đầu nhìn qua gương, lại phát hiện ra trong gương chỉ có hình ảnh của mình, không thấy viên ngọc đó.
Tô Yên lên tiếng
"Tiểu Hoa"
"Vâng, ký chủ??"
"Em có nhìn thấy cái gì không?"
Tiểu Hoa
"Ở đâu? Ở đâu?"
Tô Yên nâng tay lên
"Chỗ này."
Tiểu Hoa trả lời vô cùng tự tin
"Một cái khăn lụa màu vàng."
Tô Yên
"Còn gì nữa?"
"Hết rồi ạ."
Nghe Tiểu Hoa trả lời xong, Tô Yên liền im lặng.
Viên ngọc màu lam vẫn uyển chuyển xoay quanh cổ tay cô.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]
Cảm giác đau đớn đã thuyên giảm đi một chút.
Cô duỗi tay chạm vào viên ngọc.
Tức khắc, viên ngọc liền hướng tới lòng bàn tay Tô Yên, giống như sủng vật cầu âu yếm, không ngừng lăn lộn trong lòng bàn tay cô.
Viên ngọc này chính là Thủy Kính Lam Châu mà cô đã ký khế ước ở vị diện trước.
Tô Yên nhẹ nắm lấy viên ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639871/chuong-1889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.