Lộ Khe vừa ho khan vừa nở nụ cười lạnh.
Gã móc ra một thanh kiếm, một nhát đâm xuyên qua trái tim của Cự Phong.
Cự Phong trợn trừng hai mắt nhìn gã.
"Ngươi...."
Lời còn chưa nói xong đã tắt thở, ngã xuống đất.
Chết không nhắm mắt.
Ánh mắt Lộ Khe mang theo sự chán ghét
"Mấy kẻ nhân loại như các ngươi, từng người, từng người đều đáng chết."
Nói xong, gã rút kiếm trong người Cự Phong ra, ném sang một bên.
Lộ Khe dùng khăn tay che miệng, ho ra một ngụm máu tươi.
Nhìn Cự Phong nằm trên mặt đất, gã lâm vào hồi ức.
Vốn dĩ, gã và Yêu Vương tiền nhiệm là một đôi rất tốt đẹp.
Gã có thể thỏa mãn tất cả nhu cầu của Yêu Vương.
Nhưng từ khi nhân loại tới đây, tất cả mọi chuyện đều thay đổi.
Yêu Vương không bao giờ liếc mắt đến gã một cái.
Ngày qua ngày, gã càng thêm căm ghét nhân loại.
Cứ nhìn thấy nhân loại, gã liền nhớ tới khuôn mặt của tên tiện nam nhân kia.
Cho đến khi vị Yêu Vương hiện tại xuất hiện.
Lộ Khe ngẩng đầu nhìn Lục, sau đó nhìn sang Tô Yên.
Trong mắt đầy vẻ khinh thường
"Ngươi thích hắn như vậy, vậy đã bao giờ nhìn thấy chân thân của hắn chưa?"
Tô Yên đang bị Lục ôm, tất nhiên dễ dàng cảm nhận được thân thể của hắn cứng đờ.
Lộ Khe cười lạnh
"Ta đã thấy."
Bởi vì khi Lục đối chiến với Yêu Vương tiền nhiệm, gã ở ngay bên cạnh.
Vốn dĩ, Yêu Vương muốn cùng gã hòa hảo trở lại.
Nhưng tất cả mọi chuyện đều bị Lục phá hủy hết.
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639815/chuong-1833.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.