Hắn cuối cùng cũng đi lên được địa vị cao nhất của Yêu tộc, tiêu diệt tất cả những kẻ nói hắn không tốt.
Ngay ở lúc hắn cho rằng mỗi một ngày đều sẽ là như thế, nữ nhân này lại về rồi.
Không có chút nào biến hóa, vẫn là bộ dáng như xưa kia.
Tô Yên kéo quần áo Lục ra, nhìn thấy chỗ ngực hắn có vết thương sâu tới nỗi thấy được cả xương trắng, không hề băng bó một tẹo nào, huyết nhục mơ hồ, quần áo còn dính liền vào đó.
Xem trạng thái này, có vẻ đã kéo dài một đoạn thời gian.
Hắn thật giống như không cảm thấy đau vậy, tùy ý miệng vết thương này sinh mủ chuyển biến xấu.
Tô Yên nhìn vết thương kia, trầm mặc một hồi lâu.
Mở miệng
"Dược đâu?"
Lục lại lần nữa cười châm chọc.
Hắn nhéo cằm Tô Yên, thoáng dùng sức
"Bổn vương bị thương, quan hệ gì tới cô?"
Hai bên giằng co.
Lúc này, cửa đại điện Yêu Vương truyền đến thanh âm
"Ây da, ngươi như thế nào lại về trước? Liền cứ thế để hai chúng ta ở lại tửu lâu kia, thật sự không phúc hậu a."
Người tới đang nói, một tay còn cầm quạt hất hất vài cái.
Khi Lâm Trường Dã thấy rõ ràng cảnh tượng trên bảo tọa của Yêu Vương điện, lập tức dùng quạt xếp chặn mắt mình lại.
Hắn nói
"Ta cái gì cũng không có nhìn thấy, các ngươi tiếp tục."
Tư thế của Tô Yên cùng Lục quá ái muội, hiển nhiên là làm người khác hiểu lầm.
Lộ Khe đứng bên cạnh cũng nhìn đến sửng sốt, sau đó che lại môi ho khan.
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639786/chuong-1804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.