Trong đại điện chỉ còn lại có Tô Yên cùng Lục.
Lục ngẩng đầu nhìn cô
"Tới chỗ này, có mục đích gì?"
Hắn hỏi trắng ra.
Tô Yên nghiêm túc nói
"Là chàng dẫn ta tới."
Lục đi tới chỗ Tô Yên, từng bước ép sát
"Cô muốn cái gì?"
Hắn lại hỏi một lần.
Còn chưa chờ Tô Yên trả lời, hắn liền lại hỏi một câu
"Cô muốn cái gì từ ta?"
Đôi mắt đen nhánh gắt gao nhìn chằm chằm Tô Yên.
Biểu tình trên mặt khó dò.
Tô Yên nghiêm túc
"Ta cũng chỉ là muốn đến nhìn chàng."
Dứt lời, cả hai người cùng yên tĩnh.
Sau đó, khóe môi hắn gợi lên, châm biếm nói
"A? Phải không?"
Tô Yên cảm thấy cứ tiếp tục như vậy không phải biện pháp tốt.
Hắn chính là không tin cô.
Tô Yên
"Ta có thể thích chàng không?"
Lục sửng sốt.
Tô Yên lại một câu
"Chàng sẽ thích ta sao?"
Lục sau khi nghe xong, vẻ châm chọc càng tăng lên.
"Để ta thích cô? Sau đó thì sao? Muốn cái gì?"
Tô Yên nói một cách đương nhiên
"Muốn cùng chàng ở bên nhau."
Cô nói quá bình đạm rồi, giống như đây là một chuyện cực kỳ tự nhiên.
Sau đó Tô Yên duỗi tay, bắt được ống tay áo hắn.
Cô thực nghiêm túc nói
"Những lời ta nói đều là thật sự."
Vốn dĩ cô là muốn hắn đừng hoài nghi mình.
Nhưng vừa tới gần, Tô Yên phát hiện hắn hình như có điểm không quá thích hợp.
Môi hiện lên màu đỏ bất thường, như là màu máu, hơi thở hỗn loạn, động tác của hắn cũng có chút chậm chạp.
Đây là biểu hiện khi bị thương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639785/chuong-1803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.