Giọng điệu lạnh lùng.
Tô Yên nghi hoặc
"Điều kiện gì?"
"Nhân loại các ngươi có câu, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo."
Cô cho mình nhiều kẹo như vậy, sao có thể cho không được.
Khẳng định là muốn nhờ vả cái gì đó.
Lúc sau, Tô Yên hỏi
"Cậu tên gì?"
Đứa trẻ vừa ăn kẹo vừa nhìn Tô Yên
"Lục"
Tô Yên không nghe rõ.
"Cái gì?"
Đứa trẻ thu tay về.
"Lục"
Sau đó bỏ đi không ngoái lại.
Hắn sao lại yếu đến nỗi đánh không lại một cái đồ ăn như vậy? Phải đi luyện công cho thật tốt mới được.
Một ngày nào đó, hắn bắt bọn chúng phải trả giá với những gì chúng đã làm.
Lục.
Tô Yên nghe tên này có chút quen quen.
Tiểu Hoa
"Ký chủ, tên này, chị đã từng nói."
Tô Yên nhắm mắt lại suy nghĩ trong chốc lát.
À, đúng rồi.
Nhưng lúc ấy cô không biết Lục là một cái tên.
Ngẫm lại... nguyên thân sợ hãi với cái tên này.
Là sợ hắn?
Tiểu Hoa nhỏ giọng nói
"Ký chủ, chị đối xử với hắn rất khác thường. Ký chủ cảm thấy hắn là Quân Vực đại nhân sao?"
Tô Yên
"Không phải là cảm giác mà đây chính là hắn."
Tiểu Hoa nhỏ giọng
"Vậy tại sao em không nhận được thông báo?"
Tô Yên cũng nghi hoặc
"Em hỏi ta?"
Tiểu Hoa xoắn xít ngượng ngùng,
"Em cũng không biết đây là chuyện gì. Chắc có liên quan đến nút không gian."
Tiểu Hoa cảm thấy mình đang dần hướng về con đường phế thống tử.
Trong lúc Tiểu Hoa đang tự kiểm điểm bản thân, bỗng nó thấy giấy thông báo nhập học trong vali sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639771/chuong-1789.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.