Tiếng kèn vang vọng dưới ánh nắng chiều.
Tô Yên cưỡi chiến mã ra khỏi cổng thành.
Nàng vừa đi chưa bao lâu, Lý Đại Bạch cũng cưỡi chiến mã đuổi theo.
Hắn ta cầm trường đao, đi bên cạnh Tô Yên
"Mạng của ta là do tiểu huynh đệ cho, nếu cậu yêu cầu, ta nguyện ý vì cậu làm gương cho binh sĩ."
Giọng nói của Lý Đại Bạch thô cuồng, đứng tại cổng thành nói lớn, vô cùng dũng cảm.
Lập tức khích lệ ý chí chiến đấu của các binh sĩ khác
"Làm gương cho binh sĩ!!"
"Làm gương cho binh sĩ!!!"
Một đội quân giơ đao, hô vang từng tiếng.
Tô Yên nhìn muôn vàn binh sĩ đứng xung quanh, binh sĩ đứng bên trên tường thành lại im lặng
Trong lòng sinh ra một cảm xúc không tên.
Nàng không muốn bảo vệ quốc gia nhưng vẫn phải bảo vệ.
Có lẽ, bọn họ cũng giống như nàng.
Tô Yên nghiêm túc
"Ta sẽ tận lực."
Nàng sẽ tận lực giúp họ bảo vệ quốc gia.
Ánh mặt trời chiếu xuống mặt đất rộng lớn.
Tô Yên nhìn về phía xa, đôi mắt giống như bị thứ gì đó bịt lại, không mở ra được.
Một canh giờ trôi qua.
Hai canh giờ trôi qua.
Gã Tướng quân vẫn chậm chạp chưa phát lệnh.
Quân địch đối diện bắt đầu tiếp cận.
Áo giáp, ngựa chiến nhuộm đen một mảng, khí thế ngập trời.
Vốn tưởng rằng chiến tranh chuẩn bị bắt đầu rồi, đối phương lại dừng lại cách xa cả trăm mét, không tiến lên thêm một bước.
Chỉ một lát sau, một binh sĩ cưỡi ngựa chiến đen tiến tới.
Đi tới trước mặt Tô Yên, tư thế hiên ngang
"Xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639750/chuong-1768.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.