Vì có thêm Tiểu Hồng gia nhập, những Người Bất Tử đó đều không dám tấn công, Tô Cổ và Tiểu Hồng chiếm thế thượng phong.
Ở bên kia, hai người kia không biết đã đánh mất bao lâu.
Cho đến khi một tiếng nổ lớn vang lên làm trời đất rung chuyển.
Giống như có thứ gì đó vừa vỡ ra.
Tiểu Hồng quăng cái đuôi dọn sạch địch nhân.
Bỗng dưng có một cái lưỡi hái cắm thẳng tắp trước mặt nó.
Nếu Tiểu Hồng không tránh nhanh, cái lưỡi hái này chắc chắn sẽ đâm thẳng vào đuôi nó.
Nam Minh ngã vật ra đất, y phục trên người rách rưới, cả cơ thể không có một khoảng da nào còn lành lặn.
Nam Minh cười không nổi nữa, hắn hung tợn nhìn Tô Yên.
Nếu ánh mắt của gã có thể giết người, chỉ sợ Tô Yên giờ phút này đã bị băm thành nghìn mảnh.
Đáng tiếc.
Thế thượng phong của Nam Minh giờ đây đã mất sạch.
Khinh thường kẻ địch nên giờ đây mới thảm bại thế này.
Gã chống tay xuống đất, khó khăn lắm mới có thể đứng lên.
Lùi lại phía sau hai bước, đám Người Bất Tử vẫn đang bao vây xung quanh Tiểu Hồng và Tô Cổ nháy mắt liền xuất hiện xung quanh Nam Minh, bảo hộ gã ở giữa.
Tư thế này, là muốn rút lui.
Nam Minh gằn giọng
"Sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ khiến ngươi phải quỳ xuống cầu xin ta, Chủ Thần đại nhân."
Gã nở một nụ cười âm ngoan, chớp mắt liền nhảy vào cái hố đen kia.
Đám Người Bất Tử cũng nhanh chóng biến mất.
Tô Yên không phản ứng gì.
Nàng đã nghe quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639747/chuong-1765.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.