Tiểu Hồng nhìn thấy trong không trung xuất hiện một cái hố rộng giống như muốn hút nó vào.
Trên đầu nó phát ra ánh sáng.
Là do khối Minh Thạch trong người nó chịu cảm ứng.
Tiểu Hồng có chút bất an, cái đuôi nó vẫn đang được Tô Cổ nắm.
Nó vẫn không yên tâm, tự động quấn cái đuôi vào cánh tay Tô Cổ.
Ừm, an tâm rồi.
Tô Cổ nhàn nhạt
"Ngươi nhìn cái gì, còn không quay lại?"
Tiểu Hồng không dám đuổi theo hai con bướm kia nữa, ngoan ngoãn quay về bên cạnh Tô Cổ.
"Tê tê tê tê tê"
'Cổ Vương, ta muốn chui vào cái hố kia.'
Tô Cổ liếc mắt nhìn Tiểu Hồng một cái, sau đó lại nhìn cái hố ở giữa không trung bị lưỡi hái chém ra.
Người Bất Tử không ngừng chui ra từ trong cái hố đó.
Tô Cổ lạnh nhạt
"Ngươi dám bò vào đó, ta chặt đầu của ngươi."
Trong lòng Tiểu Hồng, Tô Cổ là người nói được làm được.
Nó giật mình thảng thốt.
Hình như nó cũng không muốn bò vào lắm.
Ánh sáng lập lòe trên đầu dần dần yếu đi.
Nam Minh rống lên
"Lên!"
Gã vừa dứt lời, đám Người Bất Tử còn chưa tiến hóa thành công nhao nhao bò về phía Tiểu Hồng.
Tô Cổ nhấc tay, nháy mắt liền đóng băng đám Người Bất Tử gần hắn nhất.
Nhưng hiệu quả đóng băng này chỉ duy trì trong vài giây, sau vài giây đám người đó liền khôi phục bình thường, tiếp tục phi về phía Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng trừng mắt, cái đuôi càng dùng sức quấn lấy tay Tô Cổ.
Đây rốt cuộc là cái thứ gì?
Thật ghê tởm, ô ô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639745/chuong-1763.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.