An Túc vừa dứt lời, bầu trời bỗng nhiên nổi giông bão.
An Túc, An Đồng rời đi, nháy mắt liền biến mất.
Bọn họ rời đi không lâu, mây đen cuồn cuộn, khói bụi mịt mù.
Mặt đất chấn động giống như có thứ gì đó muốn rạch đất chui lên.
Tô Yên đứng im chờ đợi.
Đúng lúc này, đồng chí Tiểu Hồng với thân thể to lớn liền xuất hiện, quăng quăng cái đuôi tới lui chạy khắp nơi chơi đùa vô cùng vui vẻ.
Phàm là những động vật có chút tiếng tăm ở ngọn núi này đều bị nó cắn chết rồi.
Nó chính là con rắn dũng mãnh nhất của ngọn núi này.
Nghĩ vậy, nó phun lưỡi rắn phì phì.
Quăng cái đuôi, tâm tình có vẻ không tồi.
Nó bỗng chú ý tới một bóng người đang đứng đằng xa
Ơ?? Yên Yên??
"Tê tê tê tê tê tê tê"
'Yên Yên, Yên Yên.'
Tiểu Hồng hưng phấn phóng như bay tới chỗ Tô Yên.
Tô Yên nhìn Tiểu Hồng.
Nháy mắt, nó liền hưng phấn quấn tròn lấy nàng.
Kết quả, vừa mới kịp quấn lấy Tô Yên, còn chưa kịp nói một lời.
'Phanh!!'
Một cỗ năng lượng màu đen từ dưới lòng đất bắn lên, hướng thẳng về phía một người một rắn
Kết quả, toàn bộ đều nện vào người Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng đơ mất ba giây, lập tức gào to
"Tê tê tê tê tê!!!!"
'Đau!!!!'
Nháy mắt liền thu nhỏ thân thể.
Tô Cổ huyễn hóa ra hình người, bắt lấy Tiểu Hồng.
Hắn nhìn về phía Tô Yên, mặt đất xung quanh vẫn còn chấn động.
Nàng lên tiếng
"Lui về phía sau."
Tô Cổ vội vàng lui về sau lưng nàng.
Tô Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639743/chuong-1761.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.