Hắn nhếch mày
"Ta nói không đúng sao?"
"Chàng nói những người đoạn tụ đều đáng chết."
Thế này không phải muốn bóp chết nàng sao?
Hiên Viên Quân Ngọc sửng sốt, hiển nhiên đã quên mất mình đã từng nói lời này.
Tô Yên nói tiếp
"Chàng muốn ta chết, tất nhiên ta phải tránh xa chàng một chút."
Tô Yên vừa dứt lời, Hiên Viên Quân Ngọc liền đứng lên.
Giọng điệu quái quái
"Cách ngươi trốn tránh ta, chính là muốn cấu kết làm bậy với tiểu cô nương nhà người ta sao?"
Tô Yên nghiêm túc
"Ta không hề thông đồng với tiểu cô nương."
Nàng vừa dứt lời, Hiên Viên Quân Ngọc liền gật gật đầu
"Cũng đúng, ngươi là đoạn tụ, lại thích ta như vậy, dù tiểu cô nương khác có xinh đẹp đến thế nào cũng sẽ không lọt được vào mắt."
Không hiểu sao, trong giọng nói của hắn lại có thêm chút tức giận.
Giống như hắn vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện Tô Yên thích hắn.
Nhưng vừa nói lại vừa muốn dựa gần vào người Tô Yên.
Tô Yên cảm thấy, mình phải nói rõ ràng lần nữa
"Ta không phải đoạn tụ."
Nàng vừa nói dứt lời, Hiên Viên Quân Ngọc túm chặt cổ tay nàng, ánh mắt nặng nề
"Phải!"
Tô Yên lắc đầu
"Không phải!"
"Phải!"
Tô Yên
"······"
Người này sao cứ bắt nàng phải nhận là đoạn tụ vậy?
Không phải hắn không thích nam nhân sao?
Rõ ràng hắn rất phản cảm với việc có nam nhân thích hắn.
Tô Yên trầm mặc.
Bỗng nhiên nàng duỗi tay ôm lấy hắn.
Tô Yên vừa chủ động, Hiên Viên Quân Ngọc lại giật mình sửng sốt.
Nếu Tô Yên dùng sức, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639734/chuong-1752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.