Hai nữ nhân cãi cọ ầm ĩ.
Hiên Viên Quân Ngọc coi như không nhìn thấy mấy người này, đánh mắt nhìn về phía cửa ra vào.
Lúc Lục Vân và Tô Yên về tới nhà, nàng liền nhìn thấy Tô Thiên - vị ca ca trong lời đồn của mình đang châm trà rót nước cho Hiên Viên Quân Ngọc.
Từng hành động, vẻ mặt đều tỏ vẻ lấy lòng.
Vừa bưng nước vừa hỏi
"Không biết đại nhân là quan mấy phẩm, làm gì ở trong triều đình ạ?"
Trong tay Lục Vân cầm không ít đồ, ánh mắt nàng ta nhìn Tô Yên ngập tràn ý xuân, là tình ý nữ nhân dành cho người mình yêu mà xấu hổ không dám nói ra.
Nụ cười trên mặt Hiên Viên Quân Ngọc lập tức tắt ngúm.
Phản ứng này của hắn làm cho ba mẹ con nhà Tô đại nương ai nấy đều sửng sốt, không dám mở miệng nói thêm một câu.
Nhìn theo ánh mắt của hắn, liền thấy hai người Tô Yên và Lục Vân.
Tô đại nương vội vàng chạy tới bên cạnh Tô Yên, nhẹ giọng trách cứ một câu
"Ai da, sao giờ con mới về vậy? Để đại nhân và ca ca của con chờ lâu như vậy."
Nói xong lại kéo tay Tô Yên tới trước mặt Hiên Viên Quân Ngọc.
Nhỏ giọng nói
"Mặc kệ con làm thế nào, phải chiếm được cho ca ca con vị trí tốt nhất. Đến lúc đó, hai đứa các con có thể giúp đỡ lẫn nhau."
Tô Yên nhẹ đẩy bàn tay Tô đại nương đang kéo tay mình ra, vẫn ngoan ngoãn đi tới trước mặt Hiên Viên Quân Ngọc.
Hiên Viên Quân Ngọc câu khóe môi, như cười như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639733/chuong-1751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.