Mà mẫu thân của Tô Yên vẫn còn đang nhìn chằm chằm Hiên Viên Quân Ngọc, lời nói hay hành động đều muốn lấy lòng hắn.
Tô đại nương thấy chén trà trước mặt Hiên Viên Quân Ngọc đã cạn, liền vội vàng rót trà.
Vừa rót vừa hỏi
"Tiểu Yên là thuộc hạ của đại nhân sao?"
Hiên Viên Quân Ngọc liếc nhìn Tô Yên một cái, khóe môi câu lên
"Không phải, ta còn phải nghe theo hắn."
Tô đại nương nghe vậy, tỏ vẻ khó tin.
Chỉ cho rằng Tô Yên có quan hệ tốt với vị đại nhân này, cho nên hắn mới nói giỡn một chút.
Tô đại nương nói tiếp
"Đại nhân sao lại đùa như vậy?"
Nói thêm dăm ba câu, Tô Đại Nương không nhịn được nữa, ấp úng cất lời
"Không biết.... bên cạnh đại nhân.... có thiếu người hay không?"
Hiên Viên Quân Ngọc nhìn Tô đại nương
"Sao?"
Tô đại nương nắm chặt tay, có chút khẩn trương
"Trên Tiểu Yên còn có một vị ca ca nữa, so với Tiểu Yên thì xuất sắc hơn nhiều. Muốn cho nó đi theo đại nhân làm việc."
Tô đại nương nghĩ Tô Yên là nữ nhi, sức yếu lại không khéo ăn nói nhưng vẫn được vị đại nhân này yêu thích, vậy nhi tử của bà khẳng định cũng sẽ ngồi được vào chỗ tốt.
Hiên Viên Quân Ngọc vừa nghe liền bật cười, chống một tay lên trán
"So với con trai nhỏ của bà còn ưu tú hơn sao?"
Tô đại nương gật đầu
"Đương nhiên rồi, đương nhiên rồi."
Nhưng Tô đại nương nói xong, phát hiện vị đại nhân này vẫn đang cười.
Nhất thời lưỡng lự
"Không biết đại nhân có muốn nhận thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639728/chuong-1746.html