Bước mấy bước, Tô Yên đã đi tới trước mặt tên thủ lĩnh sơn tặc.
Nàng liếc mắt nhìn gã ta một cái, không nói thêm lời vô nghĩa, một dao thọc thẳng vào bụng gã.
Gã ta đầu tiên là muốn chống cự, nhưng động tác của gã đối với Tô Yên căn bản giống như muỗi đốt inox.
'Phụt' nổi tiếng, Tô Yên trực tiếp đâm ngập cán dao.
Mấy tên sơn tặc sững người giờ mới phản ứng lại được, rống lên
“Lão đại!”
“Lão đại!!”
Tô Yên quay đầu lại, nghiêm túc hỏi
“Có muốn đưa lão đại của các ngươi đi khám đại phu không? Nếu còn không đi, hắn sẽ chết.”
Nói xong liền rút dao ra, máu ộc ra ngoài, chảy như suối
“Khụ khụ”
Gã lão đại che lại miệng vết thương, ngã xuống đất, ý thức bắt đầu mơ hồ.
Nhưng tên kia muốn đến gần nhưng lại không dám, cảnh giác nhìn Tô Yên.
Tô Yên tiến lên một bước, bọn chúng liền lùi về sau một bước.
Lúc trước, ai gặp cũng sợ bọn chúng, cảm thấy bọn chúng vô cùng độc ác, làm việc tàn nhẫn, là đám người vô cùng xấu xa.
Giờ đây mới biết nhân ngoại hữu nhân là như thế nào.
Nhìn tên nam nhân gầy yếu này mà xem, không có lấy nửa điểm giống thổ phỉ, nhưng lại hơn cả đám thổ phỉ bọn chúng.
Lục Vân che miệng, trừng lớn hai mắt nhìn.
Nàng ta đương nhiên rất sợ những trường hợp đổ máu như vậy.
Nhưng lúc này, ánh mắt Lục Vân nhìn Tô Yên hơi sáng lên.
Lục Vân lớn đến từng này, chưa bao giờ gặp qua người hiệp nghĩa như vậy.
Một bàn tay đặt lên trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639716/chuong-1734.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.