Tay Tô Yên khựng lại.
Nàng trố mắt nhìn Hiên Viên Quân Ngọc.
Hắn cười
“Sợ hãi như vậy sao?”
Thái độ của hắn có chút không giống với người sắp trở thành con tin.
Mành bị gió thổi bay.
Hắc y nhân đứng bên cạnh xe ngựa vẫn luôn cảnh giác.
Chỉ cần Hiên Viên Quân Ngọc ra lệnh một tiếng, hắn ta sẽ lập tức liều mạng.
Hiên Viên Quân Ngọc giơ tay,
“Lui ra.”
Hắc y nhân gật đầu.
“Tuân lệnh.”
Chớp mắt liền không thấy đâu nữa.
Lý Đại Bạch ngồi trêи xe ngựa, điều khiển xe đi vào trong thành.
Hiên Viên Quân Ngọc nở nụ cười
“Không biết tiểu huynh đệ tên gọi là gì? Về sau Tướng quân của các ngươi ban thưởng xuống, cũng phải có tên chứ?”
Nói xong, ánh mắt Hiên Viên Quân Ngọc dừng lại trêи người Tô Yên.
Tô Yên duỗi tay, bịt kín đôi mắt hắn, ngăn cản tầm nhìn.
Tiểu Hoa nhỏ giọng nói
“Ký chủ, ngài ấy vừa nhìn chị đó. Hơn nữa, đó là Nam chủ đại nhân, vì sao chị lại không cho ngài ấy nhìn?”
Tô Yên không trả lời Tiểu Hoa, mà nhìn vào trong thành.
Nàng cúi đầu, nhìn cẩm y trêи người Hiên Viên Quân Ngọc
Mở miệng
“Nhắm mắt lại.”
Hắn rất phối hợp, nhắm hai mắt lại, lông mi dài quét qua lòng bàn tay Tô Yên, có chút ngứa ngáy.
Sau đó, hắn nghe thấy ‘xoẹt’ một tiếng.
Tô Yên xé một mảnh vải, băng bó vết thương trêи cổ hắn.
Nàng không chú ý nên không biết hắn đã mở mắt ra từ bao giờ, đang mải mê nhìn nàng.
Đôi mắt đen nhánh không một gợn sóng, giống như giây tiếp theo thôi sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639705/chuong-1723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.