Tô Yên ném trường kiếm và khiên đi, rút dao găm bên hông ra, chạy thẳng tới phía trước xe ngựa đó.
Tốc độ của nàng vô cùng nhanh.
Những hắc y nhân đứng xung quanh cũng không ngờ tốc độ của nàng nhanh đến như vậy, không một chút chậm chạp sơ hở nào.
Chớp mắt một cái, Tô Yên đã nhảy thẳng vào trong xe ngựa.
Cao thủ hắc y kinh sợ
“Vương gia cẩn thận!!”
“Vương gia!!”
Vừa dứt lời, mành xe đã bị xốc lên.
Một nam tử mặc cẩm y, ngồi bên trong xe ngựa.
Phía sau lưng, một bộ binh của Thịnh Nguyên quốc tay cầm dao găm, dí vào cổ hắn.
Dao nhỏ đã khảm vào da, máu tươi theo lưỡi đao nhỏ giọt xuống sàn xe ngựa.
Tô Yên lên tiếng
“Thổi kèn, rút quân.”
Giọng nói của nàng nhàn nhạt.
Cũng không thèm nhìn vị nào đó đang bị mình kề dao vào cổ một cái, ánh mắt vẫn đang nhìn chằm chằm vào những hắc y nhân bên ngoài.
Biểu tình trêи mặt những hắc y nhân đó không phải chấn kinh, mà là vô cùng sợ hãi.
Chỉ sợ Tô Yên xuống tay một cái, cắt đứt đầu Vương Gia nhà bọn họ.
So sánh với những người bên ngoài, vị nào đó đang bị kề dao vào cổ vẫn có tâm tình khen ngợi Tô Yên
“Công phu của thiếu hiệp thật tốt a.”
Lúc hắn nói còn mang theo ý cười, yết hầu rung động, lười biếng đến cực điểm.
Tô Yên thấy hắn nói nhiều như vậy, xuống tay nặng hơn một chút nữa.
Máu chảy ra càng nhiều.
Nàng lạnh nhạt lên tiếng
“Rút quân.”
Vị Vương Gia kia rêи lên một tiếng, mở miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639704/chuong-1722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.