Hoắc Từ không nói một lời, đi xuống tầng dưới tìm kiếm khắp nơi.
Nếu không có người tới, vậy không khả năng biến mất được.
Chẳng lẽ là cô đã khôi phục lại, hóa thành người rồi rời đi?
Nghĩ như vậy, trong mắt Hoắc Từ hiện lên cái gì đó.
Chẳng lẽ đi trường học tìm hắn??
Hoắc Từ tông cửa xông ra.
Kết quả, mới vừa vừa ra khỏi cửa liền đụng phải Tô Cổ.
Trong tay Tô Cổ bưng một chén sứ Thanh Hoa, bên trong có một con cá vàng nhỏ.
Tô Cổ mặt vô biểu tình xuất hiện ở trước mặt Hoắc Từ.
Hoắc Từ sửng sốt.
Tô Cổ mở miệng
“Chị của tôi tìm cậu.”
Nói đoạn, liền đưa chén sứ tới trước mặt Hoắc Từ.
Hoắc Từ nhìn cá vàng nhỏ đang ở trong chén bơi đến vui vẻ, dần dần nhẹ nhàng thở ra.
Nhận lấy chén lớn kia.
“Ân”
Hắn lên tiếng.
Cầm chén sứ ở trong tay, tâm Hoắc Từ mới dần dần thả lỏng.
Thuận miệng hỏi một câu
“Cậu cũng là cẩm lý?”
“Không phải”
Nói xong, Tô Cổ rời đi luôn.
Chờ hắn rời đi một hồi lâu, Hoắc Từ mới phản ứng lại.
Hoắc Từ nhìn tiểu cẩm lý lại nhìn nhìn phía Tô Cổ.
Không phải chị em ruột?
Chủng tộc bất đồng?
Vừa nghĩ, vừa ôm chén đi trở về biệt thự.
Lúc sau, sợ Tô Yên lại xảy ra chuyện gì, Hoắc Từ liền nghỉ học luôn.
Trực tiếp ở nhà, nhìn chằm chằm bể cá.
Thời gian một chút qua đi.
Mặt trời xuống núi, sắc trời đen nhánh.
Cho đến khi Tiểu Hoa thông báo
“Ký chủ, sắp qua 24 giờ, sau một phút nữa chị sẽ khôi phục hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639695/chuong-1713.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.