Không biết lặp lại bao nhiêu lần, cuối cùng Hoắc Từ cũng hiểu cô không thể nói.
Lúc này mới đem cá vàng nhỏ thả lại bể bơi.
Tô Yên vẫy vẫy cái đuôi, lắc mình muốn dạo chơi, nhưng còn chưa bơi xa đã bị hắn vớt ra.
Trong tay hắn nắm một ít nước, nhưng vớt cô lên một lúc, hình như sợ làm cô chết.
Dứt khoát khom lưng, đặt cô lại trong bể, dùng tay bao quanh cô lại.
Đang muốn mở miệng nói chuyện, tiếng xe cấp cứu vang lên.
Bác sĩ xông vào, bên cạnh còn có Triệu Tinh Thần.
“Người bệnh ở đâu?”
Hoắc Từ ngẩng đầu
“Không có việc gì.”
Bước chân bác sĩ dừng lại, có vẻ không tin, ánh mắt quét qua một vòng.
Phát hiện nơi này chỉ có hắn, bác sĩ nghi ngờ hỏi.
“Là anh gọi 120?”
“Đúng vậy”
“Trong điện thoại, anh nói có một cô gái 17 tuổi bị tức ngực khó thở, còn ở trạng thái sốc. Vậy người đâu?”
Hoắc Từ nhìn cá vàng nhỏ trong tay mình.
Mặt không đổi sắc, nói
“Đi rồi.”
Sau 5 phút cẩn thận đưa ra nghi vấn, bác sĩ cuối cùng cũng chịu đi.
Triệu Tinh Thần thanh toán xong thì đi tới trước mặt Hoắc Từ.
“Từ ca, cậu làm gì ở đây?”
Lại nhìn con cá trong tay hắn, nói
“Cá vàng nhỏ này từ đâu tới vậy?”
Hoắc Từ vốn dĩ cảm thấy Triệu Tinh Thần lải nhải quá nhiều.
Hắn chỉ muốn ở một mình với cá vàng nhỏ thôi.
Thế nhưng, như là nghĩ tới lại gì, lại nói.
“Cậu đi mua một cái bể cá.”
“Bể cá?”
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639687/chuong-1705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.