Chính là vì muốn cùng tên này câu kết làm bậy??
Lại tiện đà, Hoắc Từ nghĩ tới Tô Yên nói ham mê sắc đẹp của hắn.
Hay là nói, hai người bọn họ là quen biết ở hội trường, bởi vì người này diện mạo quá đẹp, lại hấp dẫn cô chạy mất??
Càng nghĩ, Hoắc Từ liền càng tức.
Vốn dĩ còn muốn khắc chế một chút, chờ cô tới.
Chỉ là nhìn hai người bọn họ ở đằng kia cũng không biết nói cái gì, hồi lâu còn chưa nói xong.
Rốt cuộc là không nhịn được, đi qua đó.
Ẩn ẩn, nghe được tên kia nói một câu
“Tôi sẽ vẫn luôn chờ cô, thẳng đến khi cô xác định tâm ý.”
Hoắc Từ nghe những lời này, từng bước một đi qua.
Tần Hiên Vũ nghe được tiếng bước chân ngẩng đầu đi xem, sau đó, một quyền rơi xuống, trực tiếp đánh vào trêи mặt hắn.
Tô Yên nhìn Hoắc Từ đột nhiên xuất hiện, sau đó đã bị hắn ôm lấy.
Cô còn chưa nói lời nào liền cảm thấy hắn ôm mình cực kỳ chặt.
Hiện tại thân thể này của Tô Yên, yếu đến không được, chỉ cảm thấy chặt đến đau.
Tần Hiên Vũ lui sau hai bước, nhìn Hoắc Từ.
“Lại là cậu.”
Khẩu khí của hắn không biết vì sao, có chút quái quái.
Hoắc Từ nhìn Tần Hiên Vũ, mí mắt giật giật
“Là cậu a.”
Tần Hiên Vũ lau vết máu ở khóe miệng, sửa sang lại quần áo một chút.
Tầm mắt lại lần nữa dừng ở trêи người Tô Yên, nói
“Tôi chờ tin tức của em.”
Nói đoạn, hắn làm tư thế gọi điện thoại, sau đó xoay người rời đi.
Tần Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639684/chuong-1702.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.