Tô Yên nhìn một chút, sau đó liền đặt champagne ở trêи bàn.
Uống thứ này, có khi cô thật sự ở trêи đất bằng biến thành cá ngủ chết mất.
Hoắc Từ nhìn động tác của cô, liền bưng một ly nước trái cây ở bên cạnh, đưa cho cô.
Lúc này đây cô rất phối hợp uống lên.
Hoắc Từ nhìn cô nghiêm túc uống nước trái cây, dựa tới gần, cúi đầu hỏi
“Uống ngon không?”
Tô Yên đang muốn nói chuyện, thì nghe bên cạnh truyền đến tiếng la
“A!”
Một ly champagne đang bị hất hướng tới Tô Yên.
Hoắc Từ tay mắt lanh lẹ, ôm chặt Tô Yên vào trong lòng ngực, chất lỏng trong suốt văng đầy thân hắn.
Lạch cạch một tiếng, chén rượu rơi xuống trêи mặt đất, vỡ năm xẻ bảy.
Thẩm Mỹ Đồng đỡ cái bàn, khó khăn lắm mới đứng vững, nhìn qua như là đã chịu kinh hách.
Cô ta nhìn trêи người Hoắc Từ không ngừng có rượu chảy xuống.
Đầu tiên là sửng sốt, sau đó nắm chặt tay.
Bỗng nhiên hướng sang bên cạnh, chất vấn cô gái đang mặc váy trắng
“Triệu Tường Vi! Cậu vì sao đẩy mình??”
Triệu Tường Vi bất thình lình bị nói làm cho sững sờ ở chỗ đó, cả nửa ngày cô mới tìm về giọng nói của mình
“Mỹ, Mỹ Đồng, cậu đang nói cái gì a, mình không có đẩy cậu.”
Thẩm Mỹ Đồng hai mắt đỏ bừng
“Nếu không phải cậu, mình sao sẽ biến chật vật như vậy??”
Triệu Tường Vi bị cô ta nói làm cho không biết làm sao
“Mỹ Đồng, cậu rốt cuộc đang nói cái gì a.”
Bên này giằng co, một người lửa giận hừng hực, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639677/chuong-1695.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.