Tô Cổ cúi đầu, ăn hết bánh kem trước mặt mình.
Tô Yên đứng lên, đi đến trước mặt Triệu Tường Vi.
Đánh giá trêи dưới cô ta một phen, sau đó nghiêm túc nói
“Cô rất thích hắn, rất muốn ở bên hắn, vậy đã từng hỏi qua hắn có thích cô hay không, có muốn cùng cô ở bên nhau chưa?”
Triệu Tường Vi nghe Tô Yên nói, sửng sốt
“Có ý gì?”
“Chính là ý tôi vừa nói.”
Tô Yên lại bồi thêm một câu
“Ngươi nên hỏi rõ ràng chuyện này.”
Nói xong, Tô Yên quay đầu nhìn về phía Tô Cổ
“Chúng ta đi thôi?”
Tô Cổ đi tới.
“Trở về thôi.”
Nói xong, Tô Cổ liếc nhìn ra bên ngoài cửa kính.
Cho nên, đứa trứng ngốc kia là thật sự không muốn trở lại?
Nghĩ nghĩ, cất di động đi rồi nhét tay vào túi, đi ra ngoài.
Triệu Tường Vi nhịn không được gọi lại
“Này, cậu còn chưa nói rõ ràng.”
Tô Cổ lãnh đạm liếc cô một cái
“Thế này còn không rõ ràng?”
Triệu Tường Vi có chút tức giận
“Có ý gì?”
“Ý chính là hắn không thích cô, hắn thích người khác, cô đừng có tự mình đa tình.”
Nói xong, Tô Cổ rời đi.
Lưu lại Triệu Tường Vi cùng Tần Hiên Vũ ở chỗ kia tràn đầy xấu hổ.
Lời này của Tô Cổ thật sự quá thẳng thắn, làm Triệu Tường Vi sắc mặt đỏ bừng, một câu cũng nói không nên lời.
Bên cạnh, sắc mặt Tần Hiên Vũ đã khó coi cực kỳ.
Đợi Tô Cổ đã đi được một hồi lâu, hắn mới mở miệng
“Tường Vi, không cần nghe hắn nói bậy, tôi đưa cậu về trước.”
Triệu Tường Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-chu-benh-kieu-sung-len-troi/1639672/chuong-1690.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.